Một trong những bệnh phụ khoa thường gặp tại các bệnh viện với triệu chứng mà bệnh nhân nữ giới ngại ngùng khi nói với người quen và thầy thuốc là bị ngứa ở âm đạo, âm hộ, có khí hư chảy ra nhiều, rất nặng mùi khó chịu ... Chính vì phụ nữ có sự ngại ngùng, kín đáo, nói việc khó nói ở chỗ kín của mình nên thường để bệnh tiến triển kéo dài, chẩn đoán, điều trị bệnh không kịp thời, làm ảnh hưởng nhiều đến sức khoẻ và sinh hoạt. Vì vậy, người phụ nữ cần quan tâm đến một loại bệnh ký sinh trùng ký sinh ở chỗ khó nói của mình là bệnh trùng roi âm đạo (Trichomonas vaginalis) để phát hiện sớm và có thái độ xử trí một cách phù hợp, không để bệnh kéo dài gây nên những hậu quả nặng nề.
Nguyên nhân gây bệnh
Bệnh do ký sinh trùng loại trùng roi Trichomonas vaginalis thường gặp ở phụ nữ là chủ yếu. Trùng roi ký sinh ở âm đạo, trong dịch tiết âm đạo, các nếp nhăn của da ở bộ phận sinh dục, gây nên các triệu chứng viêm nhiễm đường sinh dục. Ở nam giới, trùng roi cũng có thể gây viêm đường sinh dục nhưng triệu chứng lâm sàng không rõ ràng mặc dù bị nhiễm ký sinh trùng. Nam giới bị mắc bệnh do quan hệ tình dục với phụ nữ bị bệnh. Tỷ lệ bị bệnhthay đổi tùy theo từng nhóm dân tộc, điều kiện vệ sinh phụ nữ, quan hệ giới tính, thường thấy ở phụ nữ từ khi xuất hiện kinh nguyệt cho đến lúc mãn kinh nhưng lứa tuổi từ 21-25 tuổi dễ bị mắc bệnh và tỷ lệ nhiễm bệnh có thể chiếm tới hơn 43%. Trùng roi bám chặt vào các niêm mạc để khỏi bị đào thải, chúng cử động bằng các roi, phát triển ở âm đạo theo chu kỳ kinh nguyệt. Trước ngày thấy kinh và sau ngày thấy kinh, trùng roi được phát hiện dễ dàng trong dịch tiết âm đạo; vào thời gian rụng trứng ký sinh trùng ít phát hiện được. Ngoài âm đạo, trùng roi còn ký sinh ở những nơi khác như buồng trứng, vòi trứng, tử cung, niệu đạo, niệu quản, bàng quang, bể thận ... để gây bệnh. Mặc dù trùng roi có thể ký sinh ở nhiều vị trí khác nhau nhưng ở âm đạo chúng vẫn chiếm tỷ lệ cao nhất và đóng vai trò quan trọng trong nguyên nhân gây bệnh phụ khoa ở phụ nữ.
Điều kiện mắc bệnh
Trùng roi Trichomonas vaginalis chỉ có một vật chủ là người và phụ nữ là đối tượng dễ bị mắc bệnh vì các điều kiện xã hội và sinh hoạt có liên quan. Ở các nước có tệ nạn mãi dâm phát triển thì tỷ lệ nhiễm bệnh cũng tăng cao. Vấn đề vệ sinh cá nhân phụ nữ như tắm rửa ở nước ao hồ hoặc sử dụng các nguồn nước, đồ dùng, quần áo ... bị nhiễm bẩn; trùng roi có thể xâm nhập vào đường sinh dục và gây bệnh. Hiện nay người ta quan niệm rằng bệnh trùng roi âm đạo là một bệnh hoa liễu vì vị trí ký sinh của ký sinh trùng gây bệnh thường ở đường sinh dục và tiết niệu, bệnh được lây truyền trực tiếp do giao hợp là chủ yếu và có thể gây nhiều tác hại đến bộ máy sinh dục, gây viêm nhiễm nhiều bộ phận liên quan và có thể bị vô sinh.
Triệu chứng và biến chứng của bệnh
Trên thực tế, phương thức lây truyền bệnh trực tiếp chủ yếu là do giao hợp không bảo đảm an toàn vệ sinh. Khi bị mắc bệnh trùng roi âm đạo, bệnh nhân thường có những biểu hiện lâm sàng khác nhau. Lúc ban đầu mới bị bệnh, triệu chứng thể hiện cấp tính như ngứa ngáy nhiều ở âm đạo, âm hộ, khí hư ở âm đạo chảy ra rất nhiều, có dịch mủ vàng hoặc xanh, mùi bốc lên rất nặng nề, âm đạo bị đau như kim châm, sưng đỏ, viêm tấy, có nhiều nơi bị loét. Sau đó, bệnh chuyển sang thể bán cấp và mạn tính, thường không có viêm tấy và thành thể trường diễn kéo dài. Trên lâm sàng, các triệu chứng thường gặp ở bệnh nhân là có khí hư chảy ra nhiều, màu trắng đục, nhầy dính, có bọt; âm đạo, âm hộ bị đỏ, rát nhất là khi có kinh nguyệt, niêm mạc âm đạo có hiện tượng sung huyết, đôi khi tụ huyết, có những nốt đỏ rất nhỏ; người bệnh rất ngứa ngáy, rấm rứt khó chịu ... Đôi khi các triệu chứng này không thể hiện đầy đủ trong một số trường hợp bệnh nhân bị mắc bệnh.
Bệnh trùng roi âm đạo do Trichomonas vaginalis nếu không được phát hiện, chữa trị kịp thời thì tình trạng viêm âm đạo kéo dài lâu ngày có thể gây nên các biến chứng như viêm buồng trứng, vòi trứng làm cho bệnh nhân đau đớn, có hiện tượng bị rong kinh; cổ tử cung cũng có thể bị viêm loét, đau, ngứa, niêm mạc sưng đỏ. Vô sinh cũng là một biến chứng thường gặp do trùng roi tiết ra chất nhầy, tạo thành nút bao bọc và bít kín cổ tử cung, ngăn cản không cho tinh trùng của nam giới xâm nhập vào để thụ tinh nên không thể thụ thai được. Ngoài ra, bệnh cũng có thể gây nên biến chứng viêm nhiễm đường tiết niệu với biểu hiện lâm sàng rõ hoặc không rõ; ở một số trường hợp người phụ nữ bị bệnh trùng roi âm đạo, khi đi tiểu thường thấy đau buốt, có chất dịch mủ và tìm thấy ký sinh trùng trong nước tiểu.
Chẩn đoán xác định bệnh
Ngoài các triệu chứng lâm sàng đã phát hiện, việc chẩn đoán xác định bệnh cần phải căn cứ vào phương pháp xét nghiệm chất dịch ở âm đạo bằng cách lấy chất nhầy ở cùng đồ âm đạo soi trực tiếp dưới kính hiển vi để tìm trùng roi Trichomonas vaginalis đang hoạt động. Đây là phương pháp chẩn đoán cận lâm sàng tương đối chính xác. Tuy vậy, thầy thuốc cũng cần chẩn đoán phân biệt với các trường hợp bị bệnh viêm âm đạo do các nguyên nhân khác như nấm ký sinh, vi khuẩn lậu, các loại vi khuẩn thường khác ...
Điều trị và phòng bệnh
Để điều trị bệnh trùng roi âm đạo Trichomonas vaginalis có hiệu quả cần phải bảo đảm các nguyên tắc cơ bản là thường xuyên vệ sinh bộ phận sinh dục để làm giảm mức độ viêm nhiễm, điều trị cho cả người vợ lẫn người chồng vì bệnh có thể lây truyền từ vợ sang chồng và ngược lại; đồng thời trong thời gian điều trị tuyệt đối không được giao hợp để hạn chế điều kiện và cơ hội lây truyền bệnh thì mới có kết quả mong muốn. Trong chỉ định điều trị, thầy thuốc thường dùng các loại thuốc diệt trùng roi phối hợp với các thuốc diệt nấm và vi khuẩn vì qua quá trình điều trị trùng roi, môi trường âm đạo có thể thay đổi làm cho nấm và vi khuẩn có điều kiện phát triển để gây bệnh. Thuốc đặc hiệu điều trị trùng roi âm đạo thường dùng là Tinidazol, Nimorazol, Ornidazol (uống) và Metronidazol (đặt âm đạo). Các thuốc phối hợp để ngăn ngừa, chống nấm thường sử dụng Fluconazol, Nystatin, Amphotericin B ...
Để phòng tránh bị mắc bệnh trùng roi âm đạo, cần có biện pháp kiểm soát và thanh toán tệ nạn mãi dâm, có quan hệ tình dục an toàn, lành mạnh và chung thủy; tăng cường các điều kiện, tiện nghi vệ sinh cho phụ nữ ở gia đình, nơi học tập, lao động và công tác. Đồng thời cũng cần tích cực phát hiện, điều trị những người mắc bệnh để chủ động khống chế sự lây truyền bệnh.