“Tuýt còi” thông tư của Bộ Y tế lần 2; Không giao khoán tự chủ cho các khoa, phòng trong bệnh viện; Lại thêm ca tử vong vì ngộ độc rượu; Triển khai sản xuất thuốc methadone trong nước;
Tuổi trẻ
“Tuýt còi” thông tư của Bộ Y tế lần 2
Ngày 9/6, cục trưởng Cục Kiểm tra văn bản quy phạm pháp luật (Bộ Tư pháp) Lê Hồng Sơn đã ký công văn số 179 gửi Bộ Y tế, Bộ Tài chính “tuýt còi” lần thứ hai nội dung thông tư hướng dẫn thực hiện bảo hiểm y tế do Bộ Y tế có “phản ứng ngược” kết quả kiểm tra của Cục Kiểm tra văn bản.
Theo Cục Kiểm tra văn bản, những hướng dẫn của Bộ Y tế gây phiền hà, thậm chí bế tắc, cho người hưởng bảo hiểm y tế. Vì vậy, Cục Kiểm tra văn bản tiếp tục đề nghị Bộ Y tế, Bộ Tài chính tự xử lý thông tư 09. “Nếu kết quả xử lý không đảm bảo, cục sẽ báo cáo bộ trưởng Bộ Tư pháp xử lý theo đúng quy định của pháp luật” - ông Lê Hồng Sơn nói.
Sức khỏe & Đời sống
Không giao khoán tự chủ cho các khoa, phòng trong bệnh viện
Bộ Y tế vừa có văn bản gửi Sở Y tế các tỉnh, thành phố, y tế các bộ, ngành và các BV trực thuộc Bộ yêu cầu các đơn vị này tăng cường công tác chỉ đạo, thực hiện tốt quy chế dân chủ ở cơ sở để triển khai và thực hiện có hiệu quả quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm theo Nghị định 43 tại BV... Tích cực chủ động hơn nữa trong việc rà soát và sắp xếp lại tổ chức các khoa, phòng, bộ phận cũng như sử dụng hiệu quả hơn nguồn nhân lực để tổ chức các hoạt động chuyên môn phục vụ tốt hơn nhu cầu KCB ngày càng tăng và đa dạng của nhân dân. Bên cạnh đó, Bộ Y tế cũng yêu cầu thủ trưởng các cơ sở KCB cần chịu trách nhiệm toàn bộ trước cơ quan quản lý cấp trên và trước pháp luật về toàn bộ hoạt động của BV, nghiêm cấm việc giao khoán tự chủ cho các khoa phòng; thực hiện nghiêm các quy trình kỹ thuật chuyên môn, phác đồ điều trị, sử dụng thuốc an toàn, hợp lý, nghiêm cấm việc lạm dụng các dịch vụ để tận thu...
Lại thêm ca tử vong vì ngộ độc rượu
Hai người chết thảm còn 1 người phải nhập viện trong tình trạng nguy kịch vì ngộ độc rượu vừa xảy ra tại xã Chư Krây-Kông Chro,Gia Lai. Trước đó 3 ông Đinh Kheng, Lê Văn Nghĩa và Đinh Nhrưi đã uống gần 5 lít rượu trắng. Sau đó ông Đinh Kheng có cảm giác đau đầu, chóng mặt và mắt mờ và được đưa đến trạm y tế xã rồi lên BV huyện. Tuy nhiên, đến BV thì ông Kheng đã tử vong. Ngay sau đó ông Lê Văn Nghĩa cũng qua đời và ông Đinh Nhưi bị mờ mắt được chuyển lên điều trị tại BVĐK tỉnh. Sau 3 ngày được điều trị, hiện nay ông Đinh Nhrưi đã qua cơn nguy kịch và có tiến triển hồi phục khả quan. Theo xác định ban đầu của Sở Y tế Gia Lai và các cơ quan chức năng, số rượu trên nghi ngờ có chứa chất methanol nên dẫn đến tình trạng ngộ độc và đang điều tra làm rõ.
Triển khai sản xuất thuốc methadone trong nước
Văn phòng Chính phủ vừa có công văn thông báo ý kiến của Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng, Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Phòng, chống AIDS và phòng, chống tệ nạn ma túy, mại dâm, cho phép triển khai đề án sản xuất, sử dụng methadone (một loại thuốc cai nghiện ma túy) giai đoạn từ năm 2010 - 2015 do Bộ Y tế trình. Theo đó, Phó Thủ tướng yêu cầu trước mắt tập trung triển khai giai đoạn 1 từ năm 2010 - 2012 tại 10 tỉnh, thành phố. Trên cơ sở tổng kết, đánh giá kết quả thực hiện giai đoạn 1, Bộ Y tế xây dựng kế hoạch thực hiện giai đoạn 2 từ năm 2013-2015. Phó Thủ tướng cũng yêu cầu Bộ Y tế chịu trách nhiệm nhập khẩu, sản xuất methadone và chỉ định một - hai doanh nghiệp có đủ năng lực để sản xuất thuốc này trong thời gian sớm nhất (Sức khỏe & Đời sống 10/6).
Chủng vi khuẩn tả ở nước ta có nhiều biến đổi
Đây là thông tin được đưa ra tại cuộc họp Ban Chỉ đạo quốc gia phòng chống dịch tại Bộ Y tế chiều 9/6. Theo đánh giá của Cục Y tế dự phòng và Viện Vệ sinh dịch tễ TW về tình hình bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm tại Việt Nam giai đoạn 2007- 2010, các chủng vi khuẩn tả có sự khác biệt về đặc tính di truyền so với trước năm 2007. Tác nhân gây bệnh là vi khuẩn V.cholerae nhóm O1, týp huyết thanh Ogawa, týp sinh học Eltor biến đổi (có cấu trúc gen chủng Eltor nhưng mang gen độc tố của týp cổ điển), khả năng gây bệnh cảnh lâm sàng nặng hơn, có số người lành mang trùng và thời gian mang trùng nhiều, dài hơn, khả năng tồn tại lâu hơn ở môi trường. Phân tích dịch tễ học phân tử còn cho thấy, chủng vi khuẩn tả của Việt Nam giống với chủng gây bệnh tại Lào, Thái Lan nhưng không ghi nhận các trường hợp tử vong như ở các nước lân cận là Lào và Campuchia. Hầu hết các ổ dịch xảy ra rải rác, lẻ tẻ, không bùng phát thành dịch lớn và vẫn trong tầm kiểm soát của ngành y tế.
An ninh thủ đô
Đại dịchcúm A(H1N1) có bị thổi phồng?
Hội đồng Y tế châu Âu vừa công bố báo cáo điều tra sự thật về dịch cúm A(H1N1), trong đó khẳng định rằng cúm A(H1N1) là một đại dịch giả và chưa bao giờ xảy ra. Kết quả điều tra cho thấy có những bằng chứng rõ ràng rằng mức độ nghiêm trọng của đại dịch cúm đã bị thổi phồng bởi Tổ chức Y tế Thế giới (WHO). PV Báo ANTĐ đã có cuộc phỏng vấn TS. Jean Marc Olivé, Trưởng đại diện Tổ chức Y tế thế giới (WHO) tại Việt Nam về vấn đề này:
PV: WHO trả lời thế nào về cáo buộc "WHO đã được các công ty dược trả tiền để thổi phồng dịch cúm A(H1N1) thành đại dịch toàn cầu"?
- TS. Jean Marc Olivé: Chúng tôi khẳng định không hề có chuyện WHO đã nhận “hoa hồng” của các công ty dược để thổi phồng đại dịch cúm A(H1N1). Bởi lẽ, WHO là tổ chức quốc tế có nhiệm vụ giúp đỡ các quốc gia trong việc đưa ra các chính sách, giải pháp để phòng chống dịch bệnh và các vấn đề y tế khác. WHO luôn tham khảo ý kiến của các chuyên gia y tế hàng đầu thế giới trước khi đưa ra những quyết định. WHO cũng có một ủy ban độc lập làm nhiệm vụ tư vấn, trong đó lấy ý kiến của đa số đại biểu trong ủy ban trước khi đưa ra một quyết định về việc công bố dịch bệnh hay vấn đề khác về sức khỏe, dựa trên lợi ích của người dân toàn cầu.
Như chúng ta đều biết, virus cúm A(H1N1) là loại virus hoàn toàn mới. WHO không thể dự đoán được sự biến đổi của nó khi dịch xuất hiện. Nói cách khác, chúng ta không chắc chắn được virus này sẽ biến đổi ra sao, trở thành một chủng virus độc lực mạnh hay thành chủng virus độc lực nhẹ. Do đó khi có một số lượng lớn người mắc ở nhiều khu vực trên thế giới, WHO phải quyết định công bố đại dịch toàn cầu (cấp độ cao nhất).
- PV: Thực tế, đại dịch cúm A(H1N1) đã không diễn ra nghiêm trọng như cảnh báo của WHO, trong khi Việt Nam và các quốc gia trên thế giới đã phải tiêu tốn rất nhiều tiền của, nhân lực để phòng chống dịch bệnh này. Ý kiến của WHO?
- TS. Jean Marc Olivé: Việc virus biến đổi thành chủng có độc lực không cao, gây bệnh cảnh nhẹ tương đương như cúm mùa là một may mắn của toàn thế giới. Tuy nhiên cũng có điểm khác so với virus gây cúm mùa ở chỗ, cúm A(H1N1) tấn công chủ yếu vào người trẻ, gây biến chứng nặng ở những người béo phì, tim mạch, tiểu đường, phụ nữ mang thai. Ở Việt Nam, công tác phòng chống đại dịch cúm này được triển khai rất tốt nên đã hạn chế được số bệnh nhân lây lan trong cộng đồng.
Việc WHO nâng mức cảnh báo dịch cúm A(H1N1) ở mức cao nhất (cấp độ 6) là dựa trên tình huống xấu nhất có thể xảy ra, để các quốc gia chuẩn bị sẵn sàng ứng phó. Bởi nếu cảnh báo ở mức độ nhẹ, trong trường hợp dịch diễn biến nặng, các quốc gia sẽ bị động và không ứng phó kịp, số mắc và tử vong do dịch bệnh sẽ rất lớn, giống như vụ đại dịch cúm vào năm 1918 giết chết gần 40 triệu người.
- PV: WHO cũng khuyến cáo các quốc gia triển khai tiêm vaccine phòng cúm A(H1N1), trong khi nhiều quốc gia cho rằng tiêm vaccine này là không cần thiết. WHO lý giải như thế nào?
- TS. Jean Marc Olivé: Để phòng chống được dịch cúm thì chỉ có 2 công cụ là thuốc kháng virus và vaccine. Đó là lý do WHO khuyến cáo các quốc gia cần tổ chức tiêm vaccine phòng cúm A(H1N1) cho người dân, trong bối cảnh đại dịch cúm A(H1N1) lây lan mạnh trên thế giới. Khuyến cáo này không hề xuất phát từ sự thao túng của các công ty dược. Hơn nữa, thuốc kháng virus được sử dụng để điều trị cúm A(H1N1) (tamifflu và zanamivir) đã có từ năm 2004 chứ không phải đến khi bùng phát dịch cúm A(H1N1) mới có.
- PV: Tại Việt Nam cũng như nhiều nước khác, gần đây chỉ còn ghi nhận rải rác các ca cúm A(H1N1), vậy tại sao WHO vẫn giữ cấp độ cảnh báo cao nhất đối với dịch cúm A(H1N1)?
- TS. Jean Marc Olivé: Trên phạm vi toàn cầu, số mắc và tử vong do cúm A(H1N1) còn cao, đặc biệt tại các nước Nam bán cầu và phía Nam châu Phi. Hơn nữa, mùa đông bao giờ cũng là mùa dịch cúm phát triển mạnh nhất. Do đó, WHO vẫn cần theo dõi tiếp tình hình dịch tại các nước nam bán cầu và nam châu phi trong mùa đông năm nay, sau đó mới có thể đưa ra quyết định về việc hạ mức cảnh báo dịch hay không. Hiện, WHO vẫn giữ mức cảnh báo đại dịch cúm A(H1N1) ở cấp độ 6 - cấp độ cao nhất, và rằng đại dịch cúm A(H1N1) vẫn đang tiếp diễn trên thế giới.
- PV: Vậy trong thời gian tới, Việt Nam cần làm gì để công tác phòng chống dịchcúm A(H1N1) hiệu quả và hợp lý hơn?
- TS. Jean Marc Olivé: Sau mỗi một đại dịch, các quốc gia cần tổng kết, đánh giá lại quá trình triển khai và tính hiệu quả của công tác phòng chống dịch ở nước mình, từ đó đưa ra những hướng khuyến nghị cho công tác phòng chống dịch giai đoạn tiếp theo. Tại Việt Nam cũng vậy, Ban chỉ đạo phòng chống đại dịch cúm quốc gia sẽ tổng kết lại công tác phòng chống dịchcúm A(H1N1) thời gian qua, đánh giá tình hình dịch trong giai đoạn hiện nay để có giải pháp phòng chống dịch cho phù hợp. WHO và các tổ chức quốc tế khác cũng sẽ đánh giá lại đợt dịch này để rút ra bài học kinh nghiệm trong phòng chống các đợt dịch mới.
Thanh niên
Hành trình bán máu: Giọt máu thiếu ngày
Hơn hai tuần lễ nhập vai người bán máu qua những bệnh viện, tôi nhận thấy có nhiều trường hợp xem đây như là “phao cứu sinh” trong lúc túng quẫn. Tuy nhiên, không ít người bóc lột đến kiệt cùng giọt máu của chính mình và của người khác.
Để có tiền, không ít người bán máu dùng nhiều “chiêu” để lọt qua cửa xét nghiệm. Họ không màng đến sức khỏe của mình và chất lượng máu truyền cho người bệnh.
“Cứ không mà đánh!”
2 giờ chiều 20/5, trong vai người bán máu, chúng tôi tìm đến Ngân hàng Máu thuộc Bệnh viện Chợ Rẫy. Kỹ thuật viên bảo tôi cởi áo khoác và nhìn chăm chăm vào giữa hai cánh tay tôi, nơi tập trung nhiều ven. Rồi cô cho tôi 1 phiếu hẹn ghi 7 giờ sáng 21/5 quay trở lại. Chị Tr., ngụ Q.8, TP.HCM đang ngồi ở “khu vực chờ rút máu” nhìn vẻ bỡ ngỡ của tôi, bắt chuyện: “Dạo này, Chợ Rẫy chỉ mua “máu chọn” (ý nói tiểu cầu) chứ không phải “máu thường” (máu toàn phần) như trước. Bán máu chọn tuy tốn nhiều thời gian nhưng giá ngon lắm, đến 470 ngàn đồng lận”. Tôi để ý trên tường có dán hai thông báo giống nhau: “Anh, chị cho tiểu cầu chú ý - Trước khi chạy tiểu cầu không được ăn, uống sữa, cà phê sữa... Nếu ăn tiểu cầu sẽ bị đục phải truyền trả lại và đền bộ KÍT (khoảng 1,5 triệu đồng)”.
Đúng hẹn, sáng 21/5, tôi lại đến Bệnh viện Chợ Rẫy. Từ sớm, đã có nhiều người lố nhố chờ trước cửa ngân hàng máu, ngay trong bãi giữ xe chật chội, nóng bức. Mới 7 giờ nhưng cái nắng mùa hè gay gắt bắt đầu đổ xuống khiến ai nấy đầm đìa mồ hôi. Một người đàn ông phanh ngực, ngồi trên một chiếc xe máy trong bãi giữ xe mời mọc tôi mua trà đá đường và cà phê đen. Tôi nghe người ta gọi ông ta là “ông Tư”. Ông này tỏ ra rành rẽ: “Uống cà phê vào cho máu đậm đặc, để dễ đậu!”. Một số tay cò hỏi tôi có cần vay tiền không, sẽ mượn giúp cho. Nếu vay 100 ngàn đồng qua ngày sau sẽ trả thành 130 ngàn đồng... Giữa đám đông, một phụ nữ to béo cao giọng chửi thề “con nợ” lỗi hẹn nào đó. Bà ta tức tối: “Cô giáo gì mà nuốt lời! Nó bảo tao sáng nay ghé đây sẽ trả nợ, vậy mà chẳng thấy tăm hơi. Tao mà gặp được thì cái mặt nó không còn nguyên!”...
8 giờ kém 15, tấm vải trắng ở cửa sổ phòng khám mới được kéo lên. Mọi người nháo nhào, chen lấn nhau. Tôi đứng vào “khúc giữa” nhưng một tay cò kéo tôi xuống dưới, bảo: “Đây là khu vực dành cho người mới, phiếu chị có ghi chữ M là người mới đó! Nếu lên phía trên thì cũng bị đẩy xuống thôi à”.
Đến lượt tôi đã là số 57 (sau tôi còn khoảng 7 người nữa). Nhân viên y tế lại nhìn vào hai cánh tay mọi người rồi phát “phiếu đăng ký hiến máu” với rất nhiều câu hỏi. Một tay cò nói nhỏ với tôi: “Ra ngoài đây tui chỉ cho”. Bên ngoài, có nhiều người túm tụm ghi cùng một nội dung theo sự chỉ dẫn của một người đàn ông bán máu chuyên nghiệp. Tay cò bảo tôi cứ đánh dấu chéo vào ô vuông bên phải ghi chữ “không” (chẳng hạn: Trong vòng 3 ngày nay, anh/chị có uống bất cứ loại thuốc nào không, kể cả thảo dược? Có bị bệnh gì không?...). Một cô gái trẻ mới đến đây lần đầu tần ngần trước hai câu hỏi: “Chị hiện có thai hoặc nuôi con nhỏ dưới 12 tháng tuổi không? Chị hiện đang có kinh nguyệt không?”. Thấy vậy, một phụ nữ lớn tuổi hơn chặc lưỡi: “Ôi dào! Cứ chữ không mà đánh hết đi. Cho dù có thực như vậy, bệnh viện làm sao biết được?”.
Trời càng lúc càng gắt nắng. Đẩy cánh cửa bước vào trong, không khí cũng nực nội không kém, dù 2 cái quạt (1 cái bị hư) đang quay hết tốc lực. Mấy chục con người chen nhau giành chỗ ngồi trên những dãy ghế ngoài hành lang. Như bao người khác, tôi được nhân viên y tế rút một tuýp máu để xét nghiệm. Sau đó, mọi người nhấp nhổm chờ đợi kết quả “đậu” hay “rớt”. Có ít nhất ba đứa trẻ theo mẹ vào phòng chờ, mặc cho dòng chữ trên bảng thông báo: “Không dẫn trẻ em vào”. Đứa thì la lết dưới đất. Đứa thì khóc ngằn ngặt khi mẹ vào rút máu. Còn một đứa thấy người lớn ngang qua thì hỏi trống không: “Lấy giấy chưa?”.
11 giờ, tôi nhận kết quả. “Đậu rồi!”, người đứng cạnh như vui lây. Tôi được hẹn 7 giờ 30 sáng 1.6 đến rút tiểu cầu. Trong khi đó, một số người khác bị “rớt” tiu nghỉu ra về. Một phụ nữ cằn nhằn: “Họ hẹn tui hơn 1 tháng sau mới đến xét nghiệm lại. Lâu vậy làm gì có tiền để sống đây?”.
“Xẻ” máu nhiều nơi
Hơn 8 giờ 30 sáng 24/5, chị M. cùng một số thanh niên khác vẫn kiên nhẫn ngồi chờ bán máu toàn phần tại Bệnh viện 175 (Q.Gò Vấp, TP.HCM). Thấy vậy, nữ bác sĩ tên Đỗ - khoa Truyền máu - ân cần giải thích: “Hôm qua, bệnh viện đã nhận được 250 đơn vị từ những người hiến máu tình nguyện nên bữa nay tạm ngưng”. Một chị hỏi: “Vậy thứ năm này thì sao ạ?”, bác sĩ Đỗ: “Nếu có, chúng tôi sẽ thông báo”. Vị bác sĩ này không ngần ngại cho chúng tôi số điện thoại di động, để tiện hỏi về lịch nhận máu.
Tuy đã được giải thích cặn kẽ nhưng những người này vẫn còn ngồi nán trước cửa khoa Truyền máu, hy vọng một phép mầu nào đó xảy ra. Người thanh niên đến từ Định Quán (Đồng Nai) ngáp ngắn ngáp dài, mắt không rời phòng trực. Chị M. chép miệng: “Dậy lúc 6 giờ sáng, tui đón xe buýt mấy chặng từ Thủ Đức lên đây. Tiền đi lại cũng mất hơn 15 ngàn đồng rồi”.
Chị M. cho hay, ngày 17/5 vừa rồi, chị đã qua Bệnh viện Chợ Rẫy rút “máu chọn”, nhận được 470 ngàn đồng. Sau đó khoảng 1 tuần, chị tiếp tục qua bán "máu thường” tại Bệnh viện 175. “Thẻ cho máu” của M. thể hiện chị đã đi rút máu tại Bệnh viện 175 từ tháng 6/2009, cứ khoảng 2 tháng rút 1 lần. Chị M. chia sẻ kinh nghiệm: “Nếu muốn bán máu nhiều lần tại nhiều nơi trong vòng 1 tháng thì nên đi Chợ Rẫy trước vì bên đó kiểm tra ven rất kỹ”.
Chị M. nhớ lại: Một lần ở Bệnh viện Truyền máu - Huyết học, tui đã được ngồi lên ghế, chuẩn bị lấy máu chọn. Bỗng bác sĩ nhìn thấy mặt tui xanh lét, vội can: “Tôi khuyên chị thời gian này khoan rút máu”. Chị M. nhất quyết không chịu. Vị bác sĩ này lục tìm bằng được cái cân, hỏi chị M. nặng bao nhiêu kg? Chị M. mạnh miệng nói: “50 kg”. Tuy nhiên, cái cân “tố cáo” chị chỉ nặng 42 kg! Vị bác sĩ kết luận: “Chị không đủ cân nặng như quy định. Thôi chị về nghỉ dưỡng sức đi”. Anh này còn dúi vào tay chị 100 ngàn đồng, nhỏ nhẹ: “Tôi tặng chị ít tiền, khi nào khỏe chị vô lại đây”. Nhưng chị M. “không thèm” lấy tiền và còn giận dỗi ra mặt người bác sĩ kia đã đánh rớt chị ngay phút chót!
Tại Bệnh viện Chợ Rẫy, người viết bắt chuyện với T. - sinh viên trường CĐ Kỹ thuật Lý Tự Trọng TP.HCM. T. cho biết, bạn đã đi bán máu khoảng 2 năm nay. Mẹ T. ở nhà nội trợ, ba làm thời vụ nên kinh tế gia đình chật vật. Đợt này, hai mẹ con T. cùng đi đăng ký rút tiểu cầu. T. tiết lộ: “Cách đây 5 hôm, em mới đi hiến máu nhân đạo theo phong trào của phường. Em định đến đây từ hai ngày trước nhưng sợ rớt nên ráng chờ đến bữa nay”. Tôi hỏi: “Lỡ bác sĩ thấy dấu lấy ven mới này của em thì tính sao?”. T. đáp ngay: “Thì em nói trời nắng quá, nổi mẩn ngứa nên em gãi!”. Một người bên cạnh mách nước: “Thiếu gì cách xóa dấu! Thông thường là bôi kem...”.
Ông H. - hành nghề xe ôm gần cổng Bệnh viện 175, cho biết ông đã bán máu gần 20 năm qua, không chỉ ở TP.HCM mà còn rất nhiều tỉnh, thành khác. Ông H. có vẻ tự hào khi nhớ lại một thời bán máu sôi động: “Một tháng tui bán 4 lần là chuyện thường, kiếm quá trời tiền, có khi sắm được vàng. Có hôm nằm chờ truyền máu trước bệnh viện ở Rạch Giá, Kiên Giang, cô y tá kêu một tiếng là tui quất liền một ca nước đá to thủ sẵn bên cạnh”. “Uống nước để làm gì ạ?” - chúng tôi hỏi. “Để cho máu loãng ra, chứ không thì keo đặc, tốn lắm!” (?) - ông H. giải thích. Ông H. hướng dẫn tôi mua vỉ thuốc sắt, dặn buổi tối uống 3 viên, trước khi lấy máu uống 3 viên nữa, đảm bảo sẽ bổ máu và chắc chắn “đậu”. Nếu lấy máu chọn thì phải ăn thêm nhiều rau cải, xà lách để có nhiều chất nhờn (?). Còn chị Đ.V, ngụ ở Q.12, TP.HCM kể “bí quyết” để cân đủ ký (lấy máu toàn phần từ 45 kg, tiểu cầu từ 50 kg trở lên): “Tui lận mấy cục đá trong mấy túi áo, túi quần. Thế là thoát! Những lần sau đã có thẻ rồi thì dễ được du di”... (Còn tiếp).
Hà Nội mới
Vi khuẩn tả đang có dấu hiệu mạnh hơn về độc lực
Ngày 9/6, tại cuộc họp Ban chỉ đạo quốc gia phòng, chống đại dịch cúm ở người, Cục Y tế dự phòng cho biết các nghiên cứu cho thấy chủng vi khuẩn tả tại Việt Nam từ năm 2007 đến 2010 có khác nhau về đặc tính di truyền so với chủng tả gây bệnh trước đó.
Vi khuẩn tả hiện có dấu hiệu mạnh hơn về độc lực. Đáng lưu ý là nếu trước đây vi khuẩn tả chỉ sống trong các loài nhuyễn thể nước lợ thì nay đã tìm thấy trong nhuyễn thể nước ngọt.
Bộ Y tế dự báo Việt Nam vẫn tiềm ẩn nguy cơ xảy ra các ổ dịch tả nếu không có các biện pháp phòng, chống dịch quyết liệt. Cho đến nay cả nước đã ghi nhận 69 bệnh nhân dương tính với phẩy khuẩn tả tại 9 tỉnh, thành phố gồm Hà Nội, Hải Phòng, Bắc Ninh, Hải Dương, Hà Nam, An Giang, thành phố Hồ Chí Minh, Tây Ninh và Bến Tre; chưa có trường hợp nào tử vong.