Nghiên cứu thứ 1:
Các nhà khoa học Mỹ đã giải mã xong gen khứu giác của côn trùng. Khả năng khứu giác của chúng chỉ được quy định bởi một gen đơn giản. Khám phá này có thể giúp con người tìm ra một phương pháp hiệu quả để chống lại các loại côn trùng có hại như muỗi bởi khả năng phân biệt mùi là tối cần thiết cho côn trùng để định hướng và tấn công lên da người. Các chuyên gia của Đại học Rockefeller, thành phố New York đã xác định được gen khứu giác của các côn trùng. Gen này có tên là Or83b, được nghiên cứu trên ruồi giấm, nó mã hóa cho các thụ cảm khứu giác của côn trùng - các nơron chịu trách nhiệm liên kết với các phân tử mùi và nhận biết chúng. Các neurone này tồn tại trong tua và các xúc tu của côn trùng.
Gen Or83b tìm thấy trong nhiều loài côn trùng khác nhau như muỗi, ong, châu chấu, bướm đêm… dù các tế bào thụ cảm có được chuyên hóa khác nhau ở mỗi loại côn trùng. Các nhà khoa học đã tiến hành nhiều thí nghiệm để kiểm chứng tác động của gen này lên khả năng khứu giác của các loại côn trùng, cụ thể là ruồi giấm. Họ cho biết vẫn đang tìm ra những phương pháp mới và tối ưu nhất để bảo vệ con người không bị tấn công bởi các loài côn trùng gây hại dựa vào nghiên cứu mới về gen khứu giác này.
Vì sao một số người lại hay bị muỗi đốt? chỉ có muỗi cái mới đốt và trong số 33.000 loài được mô tả thì chỉ có một vài loài là "oán trách" loài người. Muỗi phát hiện con mồi nhờ vào mùi từ khoảng cách hàng chục mét, rồi nhận dạng con mồi, đậu trên da và cằm vòi vào hút máu. Chuỗi hành động này được điều khiển bởi các tín hiệu: khứu giác, thị giác, xúc giác, nhiệt độ, độ ẩm do con người sản sinh ra. Muỗi đặc biệt bị thu hút bởi những thành phần khác nhau mà chúng nhận biết được qua hơi thở và qua da của con người, chủ yếu là từ các chất CO2, acid lactic, acide béo dễ bay hơi, mà chất và lượng của các thành phần này ở mỗi người là khác nhau. Ngay cả mùi của cơ thể hay việc tiết ra mồ hôi cũng có thể là yếu tố thu hút muỗi. Các yếu tố này làm cho một số người hay bị muỗi đốt hơn những người khác. Ở châu Phi, tuổi thanh niên đặc biệt là phụ nữ mang thai hay bị muỗi Anopheles gambiae, một loại muỗi gây bệnh sốt rét đốt hơn là trẻ em và người dân ở các vùng sình lầy nói chung ít “phàn nàn” về việc bị muỗi đốt hơn là những người khách qua đường...
Nghiên cứu thứ 2:
Tiếng vo ve của loài muỗi trong đêm có thể khiến bạn khó chịu, thế nhưng đây chính là thứ âm nhạc cuốn hút và dễ nghe nhất đối với loại côn trùng này. Từ lâu nay, các nhà khoa học vẫn biết rằng muỗi đực phát ra tiếng vo ve để tìm đối tác cho mình. Thế nhưng một nghiên cứu gần đây nhất cho thấy một kết quả thú vị: Mặc dù cơ thể có cấu tạo hết sức đơn giản, nhưng muỗi cái lại nằm trong số những động vật có "bộ nghe" thính nhất trong thế giới côn trùng.
Các nhà khoa học còn tiết lộ quá trình tìm kiếm bạn tình của loài muỗi. Khi 2 con muỗi đến gần nhau, và cùng vo ve, chúng sẽ lập tức thay đổi tiếng kêu được tạo nên bởi những chiếc cánh vỗ đến 600 lần 1 giây. Nếu 2 âm thanh phát ra tương đồng, con muỗi sẽ biết đó chính là đối tượng “tiềm tàng” của nó. Nếu âm thanh có dấu hiệu khác biệt, có nghĩa lcon muỗi kia không phù hợp, và chúng sẽ phải tìm một đối tác khác cho cuộc giao hợp của mình. Các nhà khoa học cho biết trên thế giới có tới trên 3000 loài muỗi khác nhau, và mỗi loài đều tạo nên những âm thanh riêng biệt. Tất cả các loài muỗi đều từ âm thanh này để nhận ra bạn tình thích hợp với mình.
Nghiên cứu trên được tiến hành bởi 2 nhà nghiên cứu: Gabriella Gibson thuộc Viện tài nguyên thiên nhiên - ĐH Greenwich và Ian Russenll thuộc ĐH Sussex.
Nghiên cứu thứ 3:
Cách thức tìm bạn tình của muỗi thông qua những tiếng rên rỉ. Những tiếng rên rỉ âm vực cao của một con muỗi có thể khiến bạn phát cáu, nhưng nó lại là thứ âm nhạc du dương với tai của những con vật bé nhỏ này. Các nhà khoa học từ lâu đã biết rằng những con muỗi đực chú ý đến tiếng vo ve của muỗi cái để tìm ra bạn đời phù hợp. Song một nghiên cứu mới đây tìm thấy muỗi cái, dù chỉ có bộ ăng-ten khá đơn giản, mới là những thính giả tốt nhất trong thế giới côn trùng. Nghiên cứu cũng tiết lộ cho thấy muỗi đã khởi đầu quá trình giao phối như thế nào. Khi hai con muỗi tiếp cận gần nhau, thường khi đang di chuyển với tốc độ khoảng 1 dặm/giờ - mỗi con liền thay đổi âm vực vo ve của mình (được tạo ra khi cánh đập tới 600 lần/ giây).
Nếu hai âm vực trùng hợp, chúng sẽ biết rằng con kia là bạn tình lý tưởng. Còn nếu sắc thái biến thiên quá đột ngột, chúng sẽ hiểu ngay ra mình đang theo đuổi một mối quan hệ đồng tính không được chấp thuận. Các nhà nghiên cứu cũng cho biết dường như các loài muỗi khác nhau (có khoảng 3.000 loài trên khắp thế giới) sử dụng những âm vực vỗ cánh khác nhau để nhận ra đối tác giao phối.
Nghiên cứu cũng do tác giả Gabriella Gibson từ Viện Tài nguyên Tự nhiên thuộc Đại học Greenwich (Anh) và Ian Russell từ Đại học Sussex công bố trên tạp chí Current Biology.
Nghiên cứu thứ 4:
Gần đây, một nghiên cứu đã phát hiện mới về khứu giác của muỗi Anopheles. Các nhà khoa học vừa phát hiện được một đặc điểm quan trọng về khứu giác của muỗi Anopheles gambiae, mở ra cơ hội chế tạo chất xua đuổi hoặc dẫn dụ muỗi hiệu quả hơn, góp phần ngăn chặn và đẩy lùi bệnh sốt rét. Trong một nghiên cứu vừa được công bố trên tạp chí Current Biology (Mỹ), một nhóm chuyên gia quốc tế đã lập được sơ đồ chi tiết của cơ quan cảm thụ mùi mà muỗi Anopheles sử dụng để tìm con người hút máu và truyền bệnh sốt rét. Qua đó, các nhà khoa học đã phát hiện khả năng tiếp nhận mùi nhạy bén của xúc tu, một bộ phận xuất phát từ đầu muỗi. Cùng với râu, xúc tu này giúp muỗi Anopheles có khả năng ngửi và nếm.
Những nghiên cứu trước đây về muỗi Aedes aegypti, tác nhân gây bệnh sốt xuất huyết và sốt vàng da, cho thấy xúc tu của loài muỗi này có chứa những tế bào cảm thụ rất nhạy cảm với khí CO2 và Octenol – một thành phần có trong mồ hôi của con người. Nhưng trong nghiên cứu mới này, các chuyên gia nhận thấy xúc tu của muỗi Anopheles không chỉ nhạy cảm với những hóa chất đó, mà nó còn có những tế bào cảm thụ khác để nhận ra những mùi đặc trưng khác của con người.
Theo nhóm nghiên cứu, muỗi Anopheles sử dụng xúc tu để phát hiện mục tiêu từ xa; còn trong những pham vi gần, nó dùng vòi để cảm nhận. Biết được cơ chế mà muỗi Anopheles sử dụng để phát hiện và tấn công con người, các chuyên gia có thể tạo ra các chất mới để xua đuổi chúng hoặc dẫn dụ chúng vào bẫy để tiêu diệt, góp phần hạn chế bệnh sốt rét – một căn bệnh hiểm nghèo mang tính phổ biến nhất hiện nay. Trưởng nhóm nghiên cứu, giáo sư sinh học Laurence Zwiebel, thuộc Trường Đại học Vanderbilt, cho biết họ đang thiết kế chất dẫn dụ muỗi Anopheles bằng cách tác động vào các bộ phận tiếp nhận trong cơ quan cảm thụ khứu giác của chúng. Qua chất dẫn dụ này, muỗi sẽ bị đưa vào bẫy và không thể tìm con người để tấn công. Giáo sư Zwiebel nói: "Chúng tôi sẽ sử dụng những yếu tố sinh học vừa phát hiện để tạo ra những chất hóa học có khả năng ngăn chặn hành vi tấn công người của muỗi Anopheles”.
Nghiên cứu này lấp đầy một khoảng trống lớn về hiểu biết khoa học đối với hệ thống khứu giác của muỗi. Đa số những nghiên cứu trước đây chỉ tập trung vào đặc điểm sinh lý và sinh học phân tử của râu và vòi của muỗi Anopheles, mà ít chú ý đến xúc tu của chúng. Là một phần của chương trình “Những thử thách lớn” của “Sáng kiến y tế toàn cầu”, nghiên cứu này được thực hiện nhằm phát triển một chiến lược sử dụng hóa chất để ngăn ngừa sự lây truyền bệnh sốt rét do muỗi Anopheles gây ra.
Hiện nay, khoảng 40% dân số thế giới có nguy cơ mắc bệnh sốt rét. Hàng năm, bệnh này ảnh hưởng nghiêm trọng đến 500 triệu người; riêng ở châu Phi, mỗi năm có hơn 700.000 trẻ em chết vì bệnh sốt rét. Nghiên cứu này được thực hiện bởi các chuyên gia thuộc 2 trường đại học Vanderbilt và Yale ở Mỹ, trường Đại học Wageningen của Hà Lan, Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển Y tế Ifakara ở Tanzania và Hội đồng Nghiên cứu y khoa của Gambia.
Nghiên cứu thứ 5:
Một loại nấm làm mù giác quan ngửi mùi của muỗi. Những người ốm thường mất cảm giác về mùi và cảm giác ngon miệng của họ. Nếu điều này xảy ra với những con muỗi, chúng sẽ không thể đốt người và mất làm lây lan bệnh sốt rét nữa. Một nhóm những nhà côn trùng học đang tìm kiếm một nhân tố có thể gây nhiễm cho muỗi và làm mất khả năng ngửi mùi ở loài côn trùng này. Được hỗ trợ 100.000 USD từ Quỹ Bill and Melinda Gates Foundation's Grand Challenges Explorations Initiative, các nhà nghiên cứu trong 81 dự án đã bước vào vòng 2 của chương trình sau khi được xem xét từ hơn 3.000 đề tài đệ trình. “Những thử thách lớn” tập trung vào những phương thức mới để ngăn ngừa và điều trị những bệnh truyền nhiễm như HIV, sốt rét, lao, viêm phổi và tiêu chảy.
Các nhà nghiên cứu Thomas Baker và Matthew Thomas- những giáo sư về côn trùng học và Andrew Read-giáo sư về sinh học và côn trùng học trường Đại học Khoa học Eberly, tất cả đang làm việc tại Trung tâm Sinh thái học, hóa chất và bệnh truyền nhiễm Penn State. Họ lập kế hoạch sẽ thử nghiệm nhiều biến thể khác nhau của một loại nấm gây bệnh tự nhiên trên muỗi. Họ sẽ gây nhiễm cho những con muỗi sốt rét một loại nấm chuyên biệt cho côn trùng để xác định cách thức nó ức chế khả năng ngửi của những con muỗi này, bằng cách đó sẽ làm giảm khả năng muỗi nhận dạng phát hiện ra con người và truyền bệnh sốt rét. Muỗi lây truyền bệnh sốt rét cho con người khi những con muỗi cái đốt người để hút máu. Những con muỗi đực và cái không có khả năng sinh sản sống bằng mật hoa và những nguồn cung cấp đường khác.
Những con muỗi không có mũi, nhưng chúng ngửi mùi bằng cách sử dụng “râu” của chúng. Các nhà nghiên cứu sẽ gây nhiễm những thế hệ muỗi với một biến thể một loài nấm. Nghiên cứu sẽ được so sánh với một nhóm chứng không bị nhiễm về khả năng hút máu các loài động vật có vú. Những con muỗi mà hướng đến nguồn thức ăn là máu sẽ được tách khỏi những con không chú ý đến nguồn máu.
Một khi các nhà nghiên cứu hiểu được hành vi của từng con muỗi riêng biệt, họ sẽ nghiên cứu những neuron cảm nhận khứu giác để xem thử liệu loại nấm này có làm giảm khả năng ngửi của chúng hay không. Khi xác định được loại nấm làm mất khả năng ngửi của muỗi, họ sẽ tìm ra những cách để đưa loại nấm vào trong môi trường để những con muỗi này có thể lây nhiễm cho chính chúng. Mục đích của họ là tập trung tẩm những cái mùng chống muỗi và những vật dụng chất liệu khác như gối, quần áo hay đưa thuốc xịt vào những nơi ở của con người một loại nấm gây nhiễm cho côn trùng tương tự như một loại đã được đăng ký ở châu Phi để kiểm soát những con châu chấu và những con muỗi truyền bệnh sốt rét để chúng không còn khả năng ngửi và tấn công người.
Nghiên cứu thứ 6:
Theo tạp chí Nature Biotechnology, các nhà nghiên cứu Anh đã tạo ra một vũ khí mới để tiêu diệt bệnh sốt rét là những con muỗi biến đổi gen mang tinh dịch có màu xanh huỳnh quang. Những con muỗi đực đã bị triệt sản sẽ có thể được triển khai hàng triệu con tại các khu vực bị dịch bệnh sốt rét hoành hành, nhất là tại vùng cận Sahara của châu Phi, với sứ mệnh giao phối với những con muỗi cái Anopheles địa phương. Những con muỗi cái này vốn chỉ giao phối một lần trong đời vào khoảng 2 tuần tuổi, nên các nhà khoa học Anh thuộc trường Đại học Hoàng gia Anh hy vọng rằng việc xâm nhập của những con muỗi đực vô sinh có thể cho phép hạn chế, thậm chí tiêu diệt hoàn toàn giống muỗi gây bệnh sốt rét này.
Mỗi năm trên thế giới có 2,7 trệu người chết do bệnh sốt rét, trong đó 75% là trẻ em châu Phi. Bệnh sốt rét chủ yếu tấn công các vùng nhiệt đới ở châu Phi, châu Á và châu Mỹ La-tinh. Việc khó khăn đối với các nhà nghiên cứu là phân biệt những con muỗi Anopheles đực với những con cái. Tất nhiên họ không được gửi những con muỗi cái đến các khu vực dịch bệnh, vì chỉ có muỗi cái mới truyền bệnh.Để giải quyết vấn đề này, nhóm nghiên cứu do Giáo sư Andrea Crisanti dẫn đầu đã biến đổi một trong những gien của muỗi làm xuất hiện một proteine màu xanh huỳnh quang trong tinh dịch của những con muỗi Anopheles đực.
Việc còn lại là phân loại giữa những ấu trùng muỗi đực và cái nhờ một chiếc máy trang bị tia laser có khả năng phát hiện màu xanh huỳnh quang. Các nhà nghiên cứu đã thực hiện điều này nhờ một chiếc máy có khả năng phân loại 180.000 ấu trùng trong vòng 10 tiếng đồng hồ. Theo các nhà khoa học, việc diệt trừ bệnh sốt rét trong một thành phố chỉ có thể thành công sau khi thả hàng trăm nghìn con muỗi đực vô sinh qua nhiều đợt trong một thời gian kéo dài ít nhất 1 tháng.
Nghiên cứu thứ 7:
Máu có đông ở khoang miệng con muỗi sau khi hút máu? Khoang miệng của muỗi trông như cái kim châm. Trên thực tế, kết cấu của nó vô cùng phức tạp. Môi dưới khoang miệng con muỗi hình thành cái vỏ bọc bao lấy phần ngoài của kim, bên trong có môi trên, mảng dưới miệng, vòm họng lớn, vòm họng nhỏ. Khi muỗi hút máu, trước hết nó dùng vòm họng nhỏ của đầu khoang miệng chích vào da một cái lỗ nhỏ, rồi hút máu lên như một kiểu máy bơm nước. Dù cho hút xong máu, ống hút của khoang miệng con muỗi cũng không bị tắc nghẽn. Đó là vì khi nó hút máu, trong chất lỏng tiết ra từ nước bọt có chứa một loại chất ngăn quá trình đông máu.
Thường có người cho rằng khi hút máu trên người có nhóm máu A rồi muỗi lại hút tiếp máu của người có nhóm máu B, máu của hai nhóm khác nhau trộn lẫn có bị đông hay không? Nhưng không sao cả, nguyên do là trước hết vì mỗi lần hút máu muỗi đều hút đến no căng ra, nói chung, nó không đốt người có nhóm máu A rồi lập tức sang đốt người có nhóm máu B. Thứ 2 là khi con người truyền máu thì máu truyền vào trong huyết quản, còn muỗi đốt máu thì máu đi vào cơ quan tiêu hoá và tiêu hết dần tại đó. Muỗi hút máu cũng giống như kiểu người ăn cơm vậy. Cho dù về sau muỗi có hút máu của người có nhóm máu khác thì máu nó hút lần trước cũng đã tiêu hoá hết rồi. Cho nên chẳng việc gì phải lo lắng cả.
Nghiên cứu thứ 8:
Muỗi có thể là những sinh vật hút máu, gây bệnh, nhưng chúng có cặp tài lẻ mà không loài động vật nào có được: vừa đi được trên tường vừa bước được dưới nước. Những côn trùng khác như ruồi, cũng có thể đi lộn ngược trên các bề mặt, nhưng một khi hạ cánh xuống mặt nước, chúng tiêu đời. Một nhóm côn trùng khác như nhện nước, bước trên mặt nước một cách dễ dàng, nhưng khi leo ngược trên tường, chúng lại ngã ngửa xuống đất. Nhưng muỗi thì vừa có thể đứng vững trên 2 bề mặt; tường và trần nhà là nơi thuận lợi để chúng chạy trốn kẻ thù, còn mặt nước là nơi chúng đẻ trứng. Chúng được sinh ra ở dưới nước và trải qua giai đoạn ấu trùng, nên muỗi phải đẻ trứng ở trên mặt nước. Vậy thì làm thế nào mà muỗi đứng vững được trên những bề mặt khác nhau như vậy?
Mỗi con muỗi có một miếng đệm đặc biệt ở chân, tương tự như ruồi, trong đó có cấu trúc lông tơ cứng, giúp dính chặt vào bề mặt thẳng đứng hoặc đi lộn ngược một cách dễ dàng. Nhưng cấu trúc lông cứng này hoàn toàn vô dụng trên mặt nước. Những con nhện nước, đậu trên mặt nước chờ mồi rơi vào và nhảy ra xơi tái, là những chuyên gia đạp nước trong vương quốc động vật. Những sợi lông nhỏ xíu bao phủ từng mm trên chân chúng khiến nước khó có thể xâm nhập.
Muỗi không có lớp lông này, nhưng chúng lại có những rãnh bao gồm các lỗ không khí ở trên chân. Sức căng mặt nước khiến cho nước khó có thể ngấm qua những rãnh này, giúp cho muỗi luôn khô và nổi. Những rãnh này càng nhỏ thì nước càng khó thấm vào.
Nghiên cứu mới tìm thấy mỗi một chân muỗi có thể đỡ được 23 lần cân nặng của con muỗi. Khi nhện nước và muỗi đứng trên mặt nước, chân của chúng tạo thành chỗ trũng và sức căng mặt nước giữ cho chúng nổi lên. Nước luôn tìm cách thu hẹp nhỏ nhất bề mặt tiếp xúc với không khí. Điều đó có nghĩa là nó hoạt động giống như tấm bạt lò xo, trũng xuống và hỗ trợ cân nặng của sinh vật, điều không may là quy luật này khiến những sinh vật lớn như người không thể đứng trên mặt nước. Sinh vật càng to, thì bề mặt tiếp xúc càng nhỏ tương ứng với cân nặng, vì vậy có rất ít bề mặt có thể lợi dụng sức căng mặt nước để hỗ trợ cân nặng của chủ thể.
Nếu bạn muốn tính ra kích thước bàn chân đủ để giúp bạn đứng trên mặt nước thì nó phải dài cả km. Vì vậy, nếu bạn đang cố gắng bước đi từ mép mặt nước, bạn chắc chắn sẽ ngã tùm xuống. Chúng ta quá lớn nên sức căng mặt nước chẳng còn nghĩa lý gì, nhưng khi bạn là một côn trùng nhỏ, nó lại là tất cả đối với bạn. Đó là những khám phá mới của tác giả David Hu cho biết.
Nghiên cứu thứ 9:
Chim tiết ra chất đuổi muỗi: Loài chim sẻ biển có mào sinh sống ở Tây Alaska dường như có khả năng tiết ra chất đuổi muỗi tự nhiên với đặc tính tương tự như DEET - thành phần chính trong nhiều chất đuổi muỗi tổng hợp hiện nay. Hector Douglas, một nhà nghiên cứu từ Đại học Alaska Fairbanks, cho biết ông phát hiện ra điều này trong lông vũ của loài sẻ biển có mào sau khi dùng đến một chút trực giác khoa học và hiến một ít máu của mình. Những con chim này đậu trên đá và toả ra thứ mùi như mùi cam quýt.
Khi nghiên cứu sẻ biển trên đảo St. Lawrence ở Biển Bering vào mùa muỗi xuất hiện nhiều, ông phát hiện thấy thứ mùi này làm lũ côn trùng đáng ghét sợ hãi. Để kiểm tra giả thuyết của mình, Douglas đã mang vào phòng thí nghiệm vài chiếc lông chim. Phân tích cho thấy "chất thơm" trên lông cánh có thành phần tương tự như nhiều loài thuốc đuổi muỗi phổ biến trên thị trường. Douglas đã kiểm tra đặc tính của chúng bằng cách sử dụng với loài muỗi đặc biệt hung hăng trong một phòng nghiên cứu ở Florida. Ông chấm các mẫu thử lên giấy lọc, dính tờ giấy vào tay và đặt vào lồng có những con muỗi đói.Kết quả là chất thơm của sẻ biển đã làm muỗi chạy xa. Tác giả nghiên cứu cho biết ông không chắc chắn liệu phát hiện này có dẫn đến một sản phẩm đuổi muỗi thương mại hay không. Nó có tiềm năng, song bạn cần nghiên cứu thêm nữa để tìm hiểu tính an toàn đối với da người.
Nghiên cứu thứ 10:
Giống như nhân vật tưởng tượng Dracula và loài dơi hút máu có thật, những con nhện nhảy ở miền đông châu Phi này cũng thèm khát máu người. Loài nhện, Evarcha culicivora, không có khả năng chọc thủng da và hút máu, vì vậy chúng hấp thụ gián tiếp máu người bằng cách chọn những con muỗi cái đã xơi no máu của nạn nhân. Loài nhện khát máu này là loài ăn thịt đầu tiên được biết tới chọn mồi dựa trên những gì con mồi ăn. Máu là một loại đồ uống giàu chất dinh dưỡng có thể hấp thụ một cách dễ dàng. "Có lẽ máu là một bữa ăn chất lỏng có sẵn, giàu chất dinh dưỡng, mà tốn ít năng lượng xử lý nhất", Ximena Nelson, tác giả nghiên cứu, nói. Nelson, một nhà khoa học tại Đại học Macquarie ở Australia, và nhóm của mình đã thực hiện cuộc thử nghiệm trên loài Evarcha culic ivora. Đầu tiên họ đặt con nhện trong một lọ thuỷ tinh nhỏ để con vậtkhông thể phân biệt được mùi của các con mồi - bao gồm muỗi đực không hút máu, muỗi cái uống nước đường và muỗi cái hút máu.
Chỉ nhìn bằng mắt, con nhện luôn chọn những con cái căng mình vì máu - trông căng mọng và có màu đỏ. Tiếp đến, các nhà nghiên cứu bơm mùi của muỗi vào chỗ ở của nhện. Con nhện chỉ sử dụng khứu giác yếu ớt của mình để chọn ra đúng con muỗi cái đã hút máu. Nelson cho biết việc hút máu là một hoạt động nguy hiểm, vì vậy con nhện này đã biết cách giảm thiểu mối nguy. "Những đối tượng bị cắn sẽ có phản xạ đập lại, như người thì dùng tay, còn con vật thì dùng đuôi - nên thường là con côn trùng sẽ chết", Nelson giải thích. "Có thể nhện Evarcha sẽ an toàn hơn khi có được máu bằng cách tiêu diệt muỗi, cho dù có bị phản ứng lại thì cũng không nguy hiểm bằng". Con nhện cũng sử dụng một phương pháp thông minh để bắt những con muỗi cái to béo. Nó rình muỗi giống như mèo vờn chuột, và nhảy vồ lên trên hoặc xồ ra ở dưới con muỗi, trước khi cắn phập lấy.