Những ngày đông lạnh giá đã qua đi, những cơn mưa dầm dai dẳng rét buốt đã được thay bằng những tia nắng mùa xuân ấm áp, chan hòa. Vạn vật đang sinh sôi, cỏ cây đâm chồi nảy lộc, mỗi con người hôm nay như cảm thấy cơ thể đầy một nguồn lực mới. Trong không khí mùa Xuân đầy ắp tình người với thiên nhiên vạn vật, giữa tình người với người, khi con người nghĩ về nhau nhiều hơn và ai cũng muốn sống tốt với nhau hơn. Nhân một năm mới thì những người thầy thuốc cũng có một ngày vui của mình, ngày mà xã hội đã dành cho, tôn vinh và trân trọng-Ngày thầy thuốc Việt Nam.
So với những ngày kỷ niệm của những ngành nghề khác thì Ngày thầy thuốc vẫn bình dị làm sao, nó hiền hòa êm đềm như vốn dĩ cái nghề hiền hòa nhưng lại có nhièu sự hy sinh thầm lặng của người thầy thuốc. Ngày không nô nức xôn xao từ miền quê đến thành phố, từ miền ngược đến miền xuôi như Ngày Nhà giáo Việt Nam. Ngày không sôi động, khí thế và được nhắc nhiều, nhắc rầm rộ trên các phương tiện thông tin đại chúng như Ngày Báo chí VIỆT NAM... Đơn giản cũng chỉ vì ngày 27/2 cũng như bao ngày khác của năm, không ngày nào là không có người không mang bệnh tật và những người thầy thuốc lẽ dĩ nhiên cũng phải đang vất vả lo toan với nổi lo của người bệnh, đang đau với nỗi đau của người bệnh, đang căng thẳng vật lộn để giành lại sức khoẻ và sự sống cho người bệnh. Trong ngày ấy có khi những người bệnh cũng không hề biết được đó là ngày kỷ mệm, ngày lẽ ra phải được nghĩ ngơi vui vẻ, được nhận hoa, được chúc mừng của những người đang phải lo cứu chữa cho mình.
 |
Chăm lo và bảo vệ sức khỏe cho mọi người là sứ mệnh lớn lao của một người thầy thuốc |
Nghề thầy thuốc là thế đấy. Họ không thể có những ngày vui trọn vẹn mà không để tâm lo nghĩ đến trách nhiệm của mình.Có chăng là vào dịp này họ được nhắc nhở, được bàn một chút về nghề, được suy nghĩ một đôi chút về mình, về những gì đã làm được và chưa làm được trong sứ mệnh chăm lo cho sức khoẻ con người. Và họ vẫn yêu đời, yêu nghề dẫu còn bao khó khăn gian khổ. Họ sống với nghề bằng một "cái tâm" và họ biết rằng bằng những sự thể hiện khác nhau cả xã hội vẫn đang rất trân trọng và ghi ơn những người thầy thuốc bởi cái nghề của họ được gắn liền với phạm trù : ĐẠO ĐỨC.
Người sinh viên một khi đứng trước ngưỡng cữa của trường Y đã thấm hiểu một điều rằng cuộc đời mình sẽ phải gắn liền với một nghề đòi hỏi rất nhiều lương tâm và tinh thần trách nhiệm. Người học trò yêu cái nghề này sẽ bắt đầu bước vào một môi trường gíao dục trực tiếp tiếp cận với sản phầm lao động chính là con người, đã hiểu được rằng họ phải mang trong mình một tình thương yêu con người và chan hòa lòng nhân ái mới có thể trở thành một người thầy thuốc Thế rồi những ngày tháng trên ghế giảng đường những giờ theo thầy đến bên giường bệnh, ngoài những kiến thức trong sách vở và được thầy trao cho họ còn chứng kiến biết bao nhiêu những hoàn cảnh thương tâm, những mảnh đời bất hạnh đang phải kiệt sức chống chọi với bệnh tật nên họ cảm nhận sâu sắc nỗi đau của đồng loại và từ đó đã dần hình thành nên nhân cách củangười thầy thuốc.
Khi ra trường bắt đầu những ngày tháng phục vụ chăm lo cho sức khoẻ người dân, họ cũng gặp rất nhiều khó khăn, trở ngại từ cuộc sống. Cuộc sống vốn không bình lặng, cuộc sống rắc rối phức tạp với bao nhiêu áp lực công việc, bao nhiêu lo toan cơm, áo, gạo, tiền và vì vậy họ lại phải tiểp tục phấn đấu và cả chiến đấu với chính mình nếu như không muốn tự mình đánh mất lương tâm nghề nghiệp.
Những lúc như vậy thì điều cần nhất chính là đạo đức, chỉ có đạo đức mới giúp người thầy thuốc hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, dẫu có lúc dù cố gắng hết sức nhưng bệnh tật con người đã vượt quá khã năng cứu chữa cũng cảm thấy an ủi phần nào. Họ phải xem những em bé nằm trên gường bệnh chính là những đứa em hay đứa con của mình. Chúng vẫn còn non nớt, yếu đuối. Chúng đang đau đớn, lo sợ và với ánh mắt khẩn cầu mong được vổ về an ủi. Vậy thì làm sao người thầy thuốc có thể cho phép mình khám bệnh qua loa đại khái và bởi nên vô cảm khi không làm được gì giúp cho bé vượt qua bệnh tật. Họ phải thấu hiểu được nổi cực nhọc của những người mẹ, người cha lao động tần tảo, lượm từng hạt thóc, gánh từng gánh rau đi bán từ chợ huyện đến chợ làng chắc cũng không đủ tiền mua thuốc cho con thì họ cũng không ung dung kê những toa thuốc qua sang trọng không cần thiết để hưởng hoa hồng và giúp cho hãng dược phẩm thu lợi nhuận. Họ không vì lợi riêng mà khi con bệnh thì nhẹ lại cứ phải dùng loại thuốc đắt tiền mới xứng dáng là thầy thuốc giỏi và có uy tín.
Trong mối quan hệ với đồng nghiệp, họ vẫn có phương châm sống tốt với nhau. Quan hệ giữa người thầy thuốc với người thầy thuốc thật là tốt đẹp bởi tất cả họ cũng tất cả họ cũng chỉ vì một mục đích chung là làm sao cứu chữa được cho con người .
 |
Người thầy thuốc phải luôn xem những em bé nằm trên gường bệnh chính là những đứa em hay đứa con của mình. |
Trong nghề Y sẽ không có và không nên có khái niệm trong mọi lĩnh vực nào đấy lại có một thầy thuốc giỏi nhất thầy thuốc giỏi thứ nhì, thầy thuốc giỏi thứ ba.... Tất cả cần phải là một tập thể những thầy thuốc giỏi và có đạo đức tốt bởi vì không ai khác hưởng lợi từ điều này chính là những bệnh nhân đang hoàn toàn giao phó tính mạng của mình cho người thầy thuốc cả mọi người bệnh hay không. Và người bệnh liệu rằng khi đau ốm có chọn được đúng người thầy thuốc giỏi nhất để mà tin cậy hay không. Chính vì vậy mà họ lại phải khiêm tốn học hỏi lẫn nhau và ngược lại sẳn sàng chỉ dạy trở lại đồng nghiệp những điều chưa biết. Đã bước vào đường y nghiệp, họ không được giấu cái mình còn dốt mà phải sẳn sàng học hỏi để mai này có thể giúp cho người. Những người thầy thuốc giỏi nghề cũng không nên có tính ích kỹ hay chê bai dè bĩu mà phải sẳn sàng truyền đạt bến thức cho đồng nghiệp của mình sức khoẻ người dân và làm điều đó cũng chính là thực hiện Y đức của người thầy thuốc.
Ngoài ra, một khía cạnh khác về phẩm chất của người thầy thuốc,họ không chỉ làm hết sức mình khi trực tiếp cứu chữa bệnh nhân mà trong đời thường ở nơi mình sinh sống, cái tâm người thầy thuốc cũng được thể hiện gương về phong cách sống. Người thầy thuốc phải càng với cộng đồng, kêu gọi cồng đồng thực sống khoẻ mạnh. Họ phải không ngại khó khăn, không hề vụ lợi mà luôn từng mọi cách để có thể truyền đạt đến với mọi người những kiến thức y học sơ đẳng nhất, giúp mọi người biết tự tạo ra và bảo vệ sức khoẻ cho mình nhằm làm cho cuộc sống này luôn tươi vui và con người luôn tràn đầy hạnh phúc.
Ngày 27/2 - Ngày của những người thầy thuốc, khi đã bước vào y nghiệp và đã nguyện thực hiện suốt cuộc đời mình phương châm sống "Lương y phải như từ mẫu" thì bất luận là thầy thuốc đang là lãnh đạo- làm công tác quản lý những người thầy thuốc khác, đang đứng trên giảng đường hay bên giường bệnh truyền đạt kiến thức y học cho thế hệ mai sau thì cũng xin hãy gieo vào cuộc sống này lòng nhân ái cho cái ĐẸP nảy mầm......và ĐẠO ĐỨC lên ngôi.