Ngày 27/10/2016 | GENEVA-Tổ chức Y tế thế giới (WHO), hơn một triệu người ở các nước thu nhập thấp và trung bình được điều trị bằng các loại thuốc viêm gan C hiệu quả cao (Over 1 million treated with highly effective hepatitis C medicines) từ khi được giới thiệu cách đây 2 năm
Khi thuốc kháng virus tác động trực tiếp (DAAS) lần đầu tiên được chấp thuận điều trị viêm gan C vào năm 2013 đã có những lo ngại lan rộng rằng giá thuốc cao sẽ vượt khỏi tầm với của hơn 80 triệu người bị nhiễm viêm gan C mạn tính trên toàn thế giới. Các loại thuốc mới có tỷ lệ chữa khỏi trên 95%, ít tác dụng phụ hơn so với các liệu pháp điều trị trước đây có sẵn và hoàn toàn có thể chữa khỏi căn bệnh này trong vòng 3 tháng nhưng với mức giá ước tính ban đầu khoảng 85 000 đô la (USD) do đó người bệnh không thể kham nổi kể cả các nước thu nhập cao.
Các nước có thể đạt được điều trị viêm gan C (Countries show hepatitis C treatment is achievable)
Nhờ chiến lược tiếp cận của WHO và các đối tác hỗ trợ bao gồm cạnh tranh từ các loại thuốc thương mại thông qua thỏa thuận cấp phép, sản xuất trong nước và đàm phán giá cả; một loạt quốc gia thu nhập thấp và trung bình như Argentina, Brazil, Ai Cập, Georgia, Indonesia, Morocco, Nigeria, Pakistan, Philippines, Romania, Rwanda, Thái Lan và Ukraine đang bắt đầu thành công trong việc có các loại thuốc cho những người cần sử dụng. "Tối đa hóa quyền tiếp cận thuốc điều trị viêm gan C cứu mạng người là ưu tiên của WHO", TS. Gottfried Hirnschall, Giám đốc chương trình HIV và viêm gan siêu vi toàn cầu của WHO cho biết: "Điều đáng khích lệ là các nước bắt đầu hình thành sự tiến bộ quan trọng nhưng việc tiếp cận vẫn nằm ngoài tầm với của hầu hết mọi người". Theo “Báo cáo toàn cầu mới của WHO về tiếp cận thuốc điều trị viêm gan C: Tập trung vượt qua các rào cản” (WHO Global Report on Access to Hepatitis C Treatment: Focus on Overcoming Barriers) công bố hôm nay cho thấy ý chí chính trị, xã hội dân sự ủng hộ và đàm phán giá cả đang giúp giải quyết viêm gan C, căn bệnh giết chết gần 700.000 người mỗi năm tạo ra một gánh nặng về nguồn lực và khả năng của hệ thống y tế. "Thỏa thuận cấp phép và năng lực sản xuất ở một số nước đã đi được một chặng đường dài làm cho các thuốc điều trị này có thể mua được", TS. Suzanne Hill, Giám đốc WHO về thuốc thiết yếu và sản phẩm y tế cho biết: “Giá của một liệu trình điều trị 3 tháng tại Ai Cập giảm từ 900 đôla (USD) năm 2014 xuống chưa đầy 200 đô la trong 2016 nhưng vẫn khác biệt rất lớn giữa những quốc gia đang trả tiền, một số quốc gia thu nhập trung bình-nơi phải chịu gánh nặng lớn nhất của viêm gan C vẫn phải trả giá rất cao, WHO đang làm việc trên mô hình định giá mới cho các loại thuốc này và các loại thuốc đắt tiền khác để gia tăng tiếp cận tất cả thuốc thiết yếu ở toàn bộ các nước".
80% người dân có nhu cầu vẫn phải đối mặt với những thách thức (80% of people in need still face challenges)
Ở các nước thu nhập trung bình, giá một trị liệu 3 tháng của sofosbuvir và daclatasvir khác nhau rất nhiều, dao động từ 9.400 đô la ở Brazil đến 79.900 đô la ở Romania. Giá cao dẫn đến phân phối thuốc điều trị ở một số nước bao gồm cả Liên minh châu Âu (EU) nơi mà các thỏa thuận giá cả đã không chiếm toàn bộ chi phí điều trị dân số bị ảnh hưởng. "Báo cáo hiện nay về tiếp cận, giá cả, bằng sáng chế và đăng ký các loại thuốc viêm gan C sẽ tạo ra tính minh bạch cần thiết trên thị trường hỗ trợ các nước gia tăng nỗ lực tiếp cận DAAs", TS. Hirnschall cho biết:"Chúng tôi hy vọng các nước sẽ cập nhật hướng dẫn điều trị viêm gan của họ, nghiên cứu loại bỏ những rào cản tiếp cận để các loại thuốc này có sẵn và kịp thời cung cấp cho tất cả những người có nhu cầu sử dụng. Vào tháng 5/2016, tại phiên họp Đại Hội đồng Y tế thế giới (WHA), 194 quốc gia lần đầu thông qua chiến lược y tế toàn cầu về viêm gan do virus, thống nhất loại trừ viêm gan như một mối đe dọa sức khỏe công cộng vào năm 2030 với mục tiêu điều trị khoảng 80% số người có nhu cầu vào thời điểm này. WHO ban hành hướng dẫn khuyến cáo sử dụng DAAs vào năm 2014 và 2016 bao gồm DAAs trong danh mục thuốc thiết yếu-tài liệu được biên soạn để đáp ứng nhu cầu chăm sóc sức khỏe ưu tiên của người dân; làm cho thuốc thiết yếu cần thiết có sẵn ở tất cả mọi lúc với số lượng đầy đủ với một mức giá mà các hệ thống y tế và cộng đồng có thể chấp nhận.