Trung Quốc cải thiện chăm sóc tại nhà cho bệnh nhân bị chứng mất trí nhớ.Chăm sóc tại cộng đồng giúp gia tăng điều trị bệnh tâm thần ở các nước đang phát triển
Trung Quốc cải thiện chăm sóc tại nhà cho bệnh nhân bị chứng mất trí nhớ
Tháng 2/2014. Tổ chức Y tế thế giới (WHO) - Sun Yuhua bắt đầu mất trí nhớ khi 71 tuổi, bà tiếp tục quên những gì bà vừa nói hay làm và lặp lại cùng một câu hỏi nhiều lần mà không nhớ nổi câu trả lời, điều tồi tệ nhất là bà không thể quản lý được công việc nhà đơn giản. Bà Yuhua biết rằng tất cả điều này đã xảy ra nhưng không thể tự đi đến bác sĩ, may mắn thay chồng bà đã sẵn sàng hơn để tìm kiếm sự giúp đỡ. Ông nghe nói về một nhóm hỗ trợ người chăm sóc cho người bị mất trí nhớ và cuối cùng đã có thể thuyết phục bà Yuhua thực hiện một cuộc hẹn với một phòng khám về trí nhớ.
Chứng mất trí là một rối loạn não tiến triển (progressive brain disorder) làm cho con người ngày càng khó khăn để nhớ mọi thứ, những suy nghĩ rõ ràng và giao tiếp với những người khác. Đây là một trong những nguyên nhân chính của tình trạng khuyết tật và phụ thuộc trong số những người lớn tuổi trên toàn thế giới, ước tính có khoảng 9,190 triệu người ở Trung Quốc bị rối loạn, nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới.
Hỗ trợ chăm sóc: chia sẻ kinh nghiệm và nâng cao kỹ năng (Caregiver support: sharing experiences and improving skills)
"Khi các dịch vụ chỉ giới hạn trong một khoảng cách cho người đi bộ, đó là điều dễ dàng hơn cho những người lớn tuổi biết được tình trạng sức khỏe tâm thần của họ và nhận được hỗ trợ", Yu Xin-Giám đốc Trung tâm hợp tác với WHO về Nghiên cứu và Đào tạo Sức khỏe Tâm thần (Collaborating Center for Research and Training in Mental Health) ở Bắc Kinh cho biết. Hầu hết những người có bệnh mất trí nhớ ở Trung Quốc được đưa về chăm sóc tại nhà, nhóm hỗ trợ người chăm sóc là một nguồn lực quan trọng cho cả bệnh nhân và gia đình họ. Nhóm hỗ trợ Zhensheng ở Viện Sức khỏe tâm thần thuộc Đại học Peking (Peking University Institute of Mental Health) ở Bắc Kinh là nhóm đầu tiên được thành lập ở Trung Quốc. Từ năm 2000, nhiều người đã cùng nhau đến với tình nguyện viên chuyên nghiệp nhằm chia sẻ kinh nghiệm và nhận được hỗ trợ và tư vấn, các nhóm cung cấp cho người chăm sóc một cơ hội để trút nỗi thất vọng và cung cấp một nền tảng để khám phá những cách khác nhau nhằm giúp đỡ và đối phó với bệnh nhân bị chứng mất trí nhớ.
|
| Hu Lili, Viện sức khỏe tâm thần- Đại học Peking |
Tuy nhiên, các nhóm hỗ trợ người chăm sóc chỉ có mặt ở các thành phố lớn hơn, ở những nơi khác các nhóm này rất ít và cách xa nhau, số lượng các phòng khám về trínhớ có các nhà thần kinh học được đào tạo tốt và bác sĩ tâm thần bị hạn chế và chỉ có một số ít là có thể cung cấp dịch vụ chăm sóc lồng ghép bao gồm thuốc và các can thiệp tâm lý xã hội cho những người có bệnh mất trí nhớ có nghĩa là nhiều trường hợp không được phát hiện và không được hỗ trợ. "Chúng tôi bị sốc vì số lượng lớn người già mắc chứng mất trí", Li Tao-Giám đốc Trung tâm Y tế cộng đồng (Community Health Center) Qinglongqiao cho biết: "Họ sống giữa chúng tôi nhưng các bác sĩ không biết làm thế nào để xác định và phát hiện ra bệnh trong các đợt kiểm tra y tế định kỳ".
Cải thiện việc phát hiện sớm và chăm sóc tại nhà (Improving early detection and home care)
Để cải thiện việc phát hiện sớm và chăm sóc tại nhà ở các bệnh nhân mất trí nhớ thì những nỗ lực đang được tiến hành để liên kết tốt hơn các dịch vụ chuyên khoa và các dịch vụ cộng đồng. Một dự án thí điểm tại Bắc Kinh đang tìm hiểu liệu việc đào tạo nhóm và hỗ trợ cho những người chăm sóc ở gia đình có thể giúp làm giảm gánh nặng cho những người chăm sóc và làm chậm sự suy giảm trong hoạt động hàng ngày của bệnh nhân hay không, dự án cũng đang cố gắng để tìm hiểu xem sự di chuyển các dịch vụ từ các bệnh viện y tế đến các trung tâm cộng đồng có thể cải thiện tiếp cận và khả năng chi trả.
"Nếu chúng ta làm việc cùng với cộng đồng, chúng ta có thể giữ cho những người lớn tuổi hơn tham gia",Yu Xin-Giám đốc Trung tâm hợp tác với WHO về Nghiên cứu và Đào tạo Sức khỏe Tâm thần ở Bắc Kinh nói: "Khi các dịch vụ chỉ giới hạn trong một khoảng cách cho người đi bộ thì điều đó là dễ dàng hơn cho những người lớn tuổi kiểm tra được tình trạng sức khỏe tâm thần của họ và nhận được hỗ trợ". Kể từ tháng 7/2013, Trung tâm Hợp tác với WHO đã hoàn thành một chương trình đào tạo cho các bác sĩ cộng đồng nhằm truyền đạt cho họ những điều cơ bản trong chăm sóc cho người bị chứng mất trí nhớ và nâng cao kỹ năng sàng lọc. Cuộc sống chắc chắn là tươi sáng hơn cho Sun Yuhua và Chu Zhenshen nhờ vào các nhóm hỗ trợ. "Tham gia nhóm, học hỏi từ các bài giảng ngắn và kinh nghiệm từ các gia đình khác tôi nhận được nhiều ý tưởng và tự tin hơn rằng tôi có thể giúp vợ tôi sống với bệnh mất trí nhớ và tôi cảm thấy hy vọng hơn", Zhou Zhenshen cho biết.
Chăm sóc tại cộng đồng giúp gia tăng điều trị bệnh tâm thần ở các nước đang phát triển
Ngày 6/3/2014. VOA News - Các chuyên gia cho biết chưa đầy 10% số người bị bệnh tâm thần ở các nước có thu nhập thấp được điều trị, một nghiên cứu mới cho thấy chăm sóc dựa vào cộng đồng (community-based care) là một chiến lược hiệu quả để điều trị các cá nhân bị tâm thần phân liệt. Các nhà nghiên cứu phát hiện ra con đường thành công nhất để điều trị cho những người bị bệnh tâm thần ở những nước nghèo là đến với họ để chăm sóc.
 |
| Nhân viên y tế cộng đồng Jennifer Pascal (bên trái) thăm Mary Smith, một người nghiện cũ hiện đang sống trong nhà ở hỗ trợ Boston, Massachusetts đã từng được điều trị tại trung tâm chăm sóc sức khỏe Boston của bệnh viện Suboxone thuộc Chương trình vô gia cư |
Trong thử nghiệm chăm sóc dựa vào cộng đồng nghiêm ngặt đầu tiên cho các người bị bệnh tâm thần, các nhà nghiên cứu đã xem xét các lợi ích của việc thăm nhà bệnh nhân tại ba địa điểm ở Ấn Độ, so sánh kết quả với những người được chăm sóc đơn thuần tại các bệnh viện sức khỏe tâm thần. Nghiên cứu liên quan đến bệnh nhân tâm thần phân liệt, tuổi từ 16-60, Trưởng nhóm nghiên cứu là Graham Thornicroft-một giáo sư tâm thần học cộng đồng tại Viện tâm thần học thuộc Đại học Kings, London nói: "Vì vậy những gì chúng tôi muốn làm trong nghiên cứu này là để tìm hiểu, chúng tôi có thể phát triển một loại điều trị tương đối đơn giản và giá cả phải chăng mà sẽ làm tăng số lượng người được điều trị và nâng cao chất lượng chăm sóc". Thornicroft cho biết nhân viên y tế được đào tạo đến thăm nhà của 187 bệnh nhân tâm thần phân liệt, đảm bảo rằng họ uống thuốc chống loạn thần thường xuyên và giáo dục các thành viên gia đình về cách chăm sóc cho những người thân yêu bị bệnh tâm thần. Các bệnh nhân cũng viếng thăm các bệnh viện sức khỏe tâm thần để được chăm sóc chuyên nghiệp, những tiến bộ của số bệnh nhân tâm thần này được so sánh với 95 bệnh nhân chỉ đơn thuần được chăm sóc tại các cơ sở sức khỏe tâm thần.
Một năm sau, Thornicroft cho biết các nhà nghiên cứu ghi nhận một sự cải thiện đáng kể ở những bệnh nhân đã được các nhân viên y tế viếng thăm thường xuyên: "thứ nhất giọng nói hay ảo tưởng là ít được lựa chọn hơn trong điều trị tại cộng đồng, thứ hai mức độ khuyết tật thấp hơn khi mọi người được chăm sóc cộng đồng cũng như các điều trị y tế tại phòng khám lâm sàng và thứ ba mọi người thường có xu hướng uống thuốc nếu họ có sự hỗ trợ chặt chẽ của nhân viên y tế công cộng khi đến thăm nhà của họ thay vì không nhận được sự theo dõigiữa các đợt viếng thăm của các bác sĩ". Trong một nghiên cứu được công bố trên tạp chí The Lancet, các nhà nghiên cứu ghi nhận sự can thiệp của cộng đồng là đắt hơn chăm sóc lâm sàng đơn thuần nhưng theo Thornicroftđiều này đã được cân nhắc với các chi phí xã hội rất lớn của việc không điều trị cho các cá nhân bị tâm thần phân liệt và các tình trạng suy nhược khác.