Trong công tác truyền thông giáo dục sức khỏe phòng chống bệnh sốt rét, các nhân viên y tế thôn bản thường vận động các hộ gia đình dời chuồng gia súc ra xa nhà. Dời chuồng gia súc ra xa nhà là một biện pháp làm lạc hướng muỗi truyền bệnh đốt máu người để lây lan bệnh, thuật ngữ chuyên môn thường được gọi là phòng vệ bằng hàng rào gia súc.
Ở một vài khu vực, phương pháp làm lạc hướng bằng việc sử dụng các loài vật nuôi, gia súc thu hút muỗi truyền bệnh bay đến đốt máu để tránh cho người không bị đốt máu và truyền bệnh có thể là một biện pháp phòng bệnh hiệu quả. Trên thực tế, có rất nhiều loài muỗi và côn trùng ưa thích đốt máu động vật hơn là máu người. Vì vậy có thể dùng các động vật nuôi, gia súc hoặc các loài vật khác nuôi ở trong nhà để thu hút muỗi tập trung đốt máu, đánh lạc hướng muỗi tìm người để đốt nên ngăn ngừa được sự nhiễm bệnh. Các nhà khoa học đã nghiên cứu ghi nhận sự khác biệt về tỷ lệ người bị muỗi truyền bệnh đốt máu hoặc tỷ lệ người mắc bệnh sốt rét giữa các làng mạc, thôn bản trong cùng một khu vực nhiều khi chỉ có thể được giải thích bằng sự khác nhau về số lượng gia súc, vật nuôi nhiều hay ít giữa các làng mạc, thôn bản đó mà thôi. Các loại gia súc, vật nuôi khi được nuôi nhốt ở những nơi nằm giữa các khu dân cư, nơi sinh sản của muỗi truyền bệnh và nơi trú đậu ban ngày của chúng như ở những bìa làng mạc, thôn bản chẳng hạn sẽ thu hút muỗi bay đến đốt máu; như vậy sẽ bảo vệ được người khỏi bị muỗi đốt nên thường được gọi là hàng rào gia súc, vật nuôi phòng vệ. Tại Nhật bản, việc xây chuồng trại để chăn nuôi gia súc ở xa cánh đồng lúa đã giúp cho một số khu vực của đất nước này phòng chống được muỗi truyền bệnh viêm não Nhật Bản rất có hiệu quả.
Mặc dù có ưu điểm như vậy nhưng các nhà khoa học, các chuyên gia cần nghiên cứu thật kỹ tình hình của địa phương trước khi đưa ra việc khuyến cáo sử dụng phương pháp này. Một trường hợp được đưa ra để cảnh báo như loài lợn có thể là nguồn bệnh viêm não Nhật Bản tại các vùng ở một số nơi thuộc khu vực Đông Nam Á nhưng nếu để chúng ở gần người với mục đích thu hút muỗi truyền bệnh đốt máu lợn, khỏi đốt người thì rất có thể vẫn có một số con muỗi đốt máu động vật mang mầm bệnh và có khả năng từ động vật truyền sang người sẽ làm cho tình hình càng tồi tệ hơn.
Trên thực tế cho thấy, có một số trường hợp thực hiện phương pháp này thành công. Tuy vậy, lại có một số trường hợp khác mặc dù đã dùng biện pháp đưa các loại vật nuôi, gia súc đi nơi khác để thu hút muỗi truyền bệnh đến đốt máu nhưng sau khi muỗi đốt máu các loại vật nuôi, gia súc, chúng vẫn có thể quay lại đốt máu người. Vấn đề này đã xảy ra tại những nơi người dân có điều kiện thay sức kéo của trâu, bò bằng các loại máy nông cụ để cày bừa cũng như ở các nơi đã bỏ đi tập quán chăn nuôi gia súc, tại những nơi định cư trong các khu rừng, nơi động vật hoang dã bị hủy diệt do săn bắn... Một vụ dịch sốt rét xảy ra tại Ấn Độ trong thời gian trước đây được các nhà khoa học giải thích do số lượng gia súc bị chết và giảm sút vì hạn hán nghiêm trọng, tiếp theo đó là lụt lội kéo dài, tạo ra nhiều thủy vực sinh sản của muỗi; muỗi truyền bệnh không còn nhiều gia súc để đốt máu nên chúng phải tập trung đốt máu người và lây lan dịch bệnh.
Vấn đề muỗi truyền bệnh có hoặc không có các loại vật nuôi, gia súc tại làng mạc, thôn bản để đốt máu có thể có ảnh hưởng đến hiệu quả của các biện pháp phòng chống muỗi truyền bệnh. Đối với các nơi có sử dụng màn chống muỗi, màn ngủ cũng có khả năng làm tăng hiệu quả biện pháp phòng chống muỗi của nó vì khi muỗi không đốt máu được người nằm trong màn ngủ, chúng sẽ quay sang đốt máu các loại vật nuôi, gia súc. Nếu không có vật nuôi, gia súc để hút máu; những con muỗi đói sẽ cố tìm cách để đốt máu những người không nằm trong màn ngủ để truyền bệnh.
Phương pháp phòng chống muỗi truyền bệnh bằng cách làm lạc hướng tìm mồi của muỗi như dời chuồng gia sức ra xa nhà là một biện pháp được các nhà khoa học xác định có nhiều ưu điểm. Tuy vậy, bên cạnh đó cũng có một số nhược điểm cần phải cân nhắc, nghiên cứu thật kỹ trước khi áp dụng tùy theo tính đặc thù của từng địa phương mới có hiệu quả.