Quá mù ắt phải ra mưa
Quá ham cờ bạc có khi bán nhà
Quá say ngã dúi hố ga
Quá ghiền ma túy chẳng ra con người
Quá khoe rốn, ngực với đùi
Ơ trên sân khấu cũng thời kém thanh
Quá nhiều nói chẳng thực hành
Dần dần lời nói cũng thành mất thiêng
Quá đà “kính chuyển” triền miên
Khiến cho hiệu lực chính quyền giảm đi
Quá nhờn trên bảo, dưới ỳ
Lại còn phản bác còn gì kỷ cương
Muốn cho đất nước hùng cường
Bao nhiêu thứ“quá” khẩn trương loại trừ