Nhân đọc một số bài viết về cách xưng hô của học trò, sinh viên, học sinh đối với thầy cô giáo với nhiều quan niệm khác nhau, truyền thống văn hóa có từ lâu đời cũng có, văn minh hiện đại ngày nay cũng có. Với người đã được cha mẹ nuôi cho ăn học, đã từng là học sinh, sinh viên trong trường học ở các cấp !important; đã có những thầy cô giáo bỏ nhiều công lao chăm sóc, dạy dỗ giúp cho bản thân mình có được trình độ học vấn, văn hóa, tri thức, nghiệp vụ, đạo đức, nhân cách ...để đi vào đời. Gặp lại thầy cô giáo cũ, tôi vẫn thưa thầy, thưa cô mà không thấy mình nhỏ bé; trái lại tôi thấy mình đã lớn hẳn lên do khẳng định được giá trị đạo đức của truyền thống văn hóa phù hợp với người Việt Nam. Tôi xin viết một bài thơ về việc xưng hô thầy trò để mọi người cùng đọc, suy ngẫm và kiểm định ...
  !important;Ở trường thì gọi thầy cô Ra trường “anh chị” là cô, là thầy Thầy mầy, mầy gọi là anh Thế còn bố mẹ xưng danh là gì * Quân-sư-phụ, nghĩa rõ ràng Sau thầy mới đến mẹ cha của mầy Không thầy đố mầy làm nên Nên rồi mầy đã phụ quên ơn thầy * Coi thầy chẳng đáng là bao Thì coi cha mẹ làm sao nghĩa tình Bất nhân, bất nghĩa trần ai Chết xuống âm phủ đầu thai con gì * Lợn rừng, ngựa chứng ai ơi Hãy xem nó đã làm nên nghiệp nào Quê cha đất tổ một nơi Làm sao tâm huyết cơ ngơi chỗ này * Thầy là thầy, trò là trò Làm sao xưng gọi thầy trò, anh em Tôi với thầy, thầy với tôi Có làm tôi lớn trội hơn cô thầy |
  !important; Thầy cô phải vượt qua biết bao gian khổ, nhưng vẫn yêu mến ta bằng tình cảm người cha, người mẹ.(ảnh st) |
* Ngọc hành ở dưới chạy lên Mong rằng ở cổ làm nên nghiệp này Nhưng mà lạc chỗ chẳng hay Cổ mà có dái hăng say kiểu gì * Nhìn về quê mẹ xa xôi Tha phương cầu thực nỗi trôi xứ người Không còn lòng mến quê hương Lào sao có nghĩa mà thương cô thầy |