Ba người bạn thân gặp lại nhau và có dịp hàn huyên tâm sự. Sau một vài ly bia để cho hăng hái và gần gũi nhau hơn, chủ đề của họ đưa ra là là trước khi đi công tác xa nhà, việc vợ bắt “bàn việc nhà” như thế nào và vợ có quan tâm khi “việc nhà” đã được bàn thấu đáo không ?
Người bạn thứ nhất to cao, vạm vỡ như lực sĩ tâm sự, trước khi đi công tác, vợ tôi đã bắt tôi “bàn việc nhà” rất cẩn thận, sợ tôi quên bà nói tôi nhắc lại việc nhà tới 5 lần. Sáng hôm sau trước khi rời nhà đi công tác, bà quan tâm dọn bữa ăn sáng cho tôi gồm trứng rán, thịt bò xào hành tây, bánh mì, bơ, phô mát, sữa tươi. Thế còn anh ?
Người bạn thứ hai mặc dù ít to con hơn nhưng dáng người săn chắc, da rắm nắng tâm sự: tính tình vợ tôi cẩn thận hơn vợ anh rất nhiều, mặc dù đã “bàn việc nhà” với bà cũng tới 5 lần giống như anh nhưng buổi sáng sớm sợ tôi quên nên đã bắt tôi nhắc lại việc nhà thêm 2 lần nữa. Sau khi thông suốt việc nhà, bà đã quan tâm đi mua đồ ăn sáng cho tôi gồm bún bò giò heo, bánh mỳ, cà phê sữa nóng và vui vẽ ngồi nhìn tôi ăn uống xong, tiễn tôi rời nhà đi công tác. Nhìn về người bạn thứ ba, dáng người ốm yếu, hiền lành, cả hai anh bạn đã tâm sự chuyện của mình tỏ ra hãnh diện, xem thường người bạn ốm yếu nên cùng hỏi :
-Thế thì chuyện “bàn việc nhà” của anh như thế nào ?
-Tôi thì đơn giản hơn các anh. Việc nhà của tôi chỉ bàn với vợ một lần là xong !
-Cả hai anh bạn đều cười chế nhạo. Yếu quá ! Yếu quá ! Thế buổi sáng trước khi công tác thì vợ anh cho ăn gì ?
-Có kịp ăn gì đâu ! Từ đầu hôm đến sáng cả hai vợ chồng chỉ tập trung “bàn một việc nhà” mà không xong. Gần sáng bà vợ nhìn đồng hồ, thấy trời rạng sáng nên bảo tôi tạm thời ngừng “bàn việc nhà” để kịp thay áo quần đi công tác cho đúng giờ. Khi nào đi công tác về tiếp tục “bàn việc nhà” cũng không sao.