Tuổi trẻ
Khó siết chặt chuyển viện
Sau khi Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến tuyên bố “quy chế chuyển viện (tuyến dưới lên tuyến trên) phải ngặt nghèo”, không chỉ bệnh viện băn khoăn mà người bệnh cũng lo, bởi tâm lý lâu nay: đi tuyến trên mới an tâm.
Trả lời chất vấn trong phiên họp ngày 26-3 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến tuyên bố: “Quy chế chuyển viện (tuyến dưới lên tuyến trên) phải ngặt nghèo”. Liệu lời tuyên bố này có trở thành hiện thực trong khi các bệnh viện tuyến dưới đang yếu kém về nhiều mặt?
Theo bác sĩ Tăng Chí Thượng - giám đốc Bệnh viện Nhi Đồng 1 (TP.HCM), hiện năng lực giữa các tuyến có sự khác biệt lớn. Không chỉ giữa tuyến trên với tuyến dưới mà còn cả giữa các cơ sở tuyến dưới với nhau. Có nhiều bệnh viện tỉnh đã có thể thực hiện được các kỹ thuật chuyên sâu, tuy nhiên vẫn rất khó trong việc tuyển bác sĩ và đầu tư trang thiết bị. Việc Bộ Y tế cho biết sẽ áp dụng “quy chế chuyển viện ngặt nghèo” chỉ là sự thể hiện quyết tâm chính trị cao nhằm thúc đẩy các nơi phải phấn đấu.
Mất niềm tin vào tuyến dưới
Tại Hà Nội, theo bác sĩ Cấn Phú Nhuận, nguyên trưởng khoa khám bệnh Bệnh viện Nhi T.Ư, có đến 60-70% bệnh nhi vào Bệnh viện Nhi T.Ư mắc các bệnh có thể điều trị ở tuyến dưới, như sổ mũi, ho, viêm phế quản, viêm phổi... “Bệnh viện tuyến dưới đã làm mất lòng tin của bệnh nhân nên họ không chịu đến chữa bệnh. Tôi hỏi các chị đưa con đến bảo cháu bệnh nhẹ, sao không chữa gần nhà, họ nói lên đây các bác cho thuốc cháu khỏi bệnh nhanh, chứ vào bệnh viện huyện, bệnh viện tỉnh không khỏi, lại phải chuyển lên nữa thì khổ các cháu” - ông Nhuận nói.
Bác sĩ Vũ Trí Thanh - phó trưởng phòng nghiệp vụ Bệnh viện Đại học Y dược TP.HCM - nói trình độ tuyến dưới không đồng đều làm thiệt thòi cho các bệnh viện đã đầu tư và làm tốt vì người dân vẫn chưa tin. Một số bệnh viện tỉnh thực hiện được các kỹ thuật cao như mổ tim hở, mổ nội soi, can thiệp nội mạch... thế nhưng vẫn rất thiếu bác sĩ chuyên khoa và các chuyên gia sâu trong các lĩnh vực mà công tác điều trị thực tế đòi hỏi. Theo bác sĩ Thanh, hiện có tình trạng nhiều bệnh viện tỉnh không những không khuyến khích bác sĩ đi học mà khi tự thân bác sĩ đi thi, đậu rồi mà bệnh viện không cho học. Có bác sĩ đã chấp nhận nghỉ việc để được đi học.
PGS.TS Đinh Ngọc Sỹ - giám đốc Bệnh viện Phổi trung ương (Hà Nội) - cho hay trong số bệnh nhân đến điều trị hằng ngày tại bệnh viện có 10% là bệnh nhân vượt tuyến. Theo ông Sỹ, có thể họ chỉ mắc bệnh ở mức độ bệnh viện tuyến dưới hoàn toàn có thể điều trị được, nhưng do tâm lý và lòng tin, họ vẫn thích bệnh viện trung ương hơn, không muốn khám, điều trị tại bệnh viện địa phương.
Ông Sỹ cũng nói năm năm trước, số bệnh nhân vượt tuyến luôn chiếm đến 50% tổng số bệnh nhân điều trị, hiện đã giảm nhiều. Bệnh viện Phổi trung ương đã phải đưa ra “quy định thép” đối với bệnh viện tuyến dưới: chỉ những ca bệnh khó, không đủ khả năng điều trị mới được ký giấy chuyển. Nếu chuyển lên bệnh viện những ca bình thường, bệnh viện kiên quyết không nhận.
Theo nhiều bệnh nhân từng điều trị tại Trung tâm điều trị ung bướu và y học hạt nhân của Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), có những thời điểm mỗi giường bệnh phải chứa 5-6 bệnh nhân. Còn tại Bệnh viện K, tình trạng bệnh nhân phải ngồi để truyền dịch, ngồi để chữa bệnh không phải là xa lạ. Khổ như thế, chẳng ai muốn lên trung ương làm gì, nhưng cái khó của chuyên khoa ung bướu là chưa xây dựng được hệ thống ngành dọc tới tuyến tỉnh, nên bệnh nhân phía Bắc phải lên thẳng Hà Nội, bệnh nhân phía Nam thì vào TP.HCM.
Thiếu người, thiếu phương tiện
Bác sĩ Nguyễn Trung Trực - phó phòng kế hoạch tổng hợp Bệnh viện Đa khoa TP Cần Thơ - cho biết hiện nay bệnh viện vẫn phải chuyển khá nhiều bệnh nhân lên tuyến trên điều trị. Trong năm 2011, bệnh viện chuyển trên 10.000 bệnh nhân lên tuyến trên (nội trú và ngoại trú), riêng từ đầu năm đến nay chuyển thêm khoảng 1.200 bệnh nhân, chủ yếu là chuyển đến Bệnh viện Đa khoa trung ương Cần Thơ và một số bệnh viện ở TP.HCM.
Đây là những trường hợp bệnh viện chuyển do vượt quá khả năng điều trị. Trong thực tế, ngoài số lượng bệnh nhân chuyển lên tuyến trên còn cao do bệnh nặng và do yêu cầu của bệnh nhân, bác sĩ Trực thừa nhận “có nhiều bệnh lý mình có thể phẫu thuật tại đây, nhưng người nhà tha thiết muốn lên bệnh viện tuyến trên cho an tâm”.
Bệnh viện Nhi Đồng Cần Thơ hoạt động trên cơ sở xuống cấp, thiếu thốn trầm trọng, rất nhiều bệnh nhi phải chuyển lên tuyến trên vì bệnh viện thiếu máy móc. “Bệnh viện thiếu trang thiết bị, thiếu bác sĩ được đào tạo chuyên sâu nên phải chuyển bệnh nhân lên tuyến trên” - bác sĩ Trần Châu, phó giám đốc bệnh viện, nói.
Ông Phạm Minh Huệ - giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang - cho biết hiện nay trong vùng ĐBSCL, Bệnh viện Đa khoa trung ương Cần Thơ có vai trò như bệnh viện tuyến trên. Tuy nhiên, đối với những ca bệnh vượt khả năng điều trị, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang thường chuyển lên các bệnh viện tại TP.HCM như Chợ Rẫy, Từ Dũ. Nguyên nhân: Bệnh viện Đa khoa trung ương Cần Thơ chưa đảm bảo khả năng điều trị. Cũng theo ông Huệ, việc chuyển viện vượt tuyến cũng có lý do bệnh nhân không tin tưởng tuyến dưới. Ngoài ra, mức sống của người dân tăng nên họ lựa chọn những bệnh viện có uy tín để điều trị.
Theo bác sĩ Trần Văn Khánh - giám đốc Bệnh viện Đa khoa Bạc Liêu, bệnh viện quá tải ở cả ba nguồn lực: vật lực, tài lực và nhân lực. Về cơ sở vật chất, không có chỗ cho bệnh nhân nằm. Mỗi năm ngành y tế Bạc Liêu cần cả ngàn tỉ đồng, nhưng Nhà nước chỉ cung cấp từ vài chục đến 100 tỉ đồng.
“Việc chuyển viện lên tuyến trên chủ yếu do quá khả năng điều trị của tuyến dưới. Ở các nơi khác tôi không biết, riêng ở Bạc Liêu quá tải ở cả ba tuyến xã, huyện và tỉnh. Cơ chế tài chính bó buộc khiến bệnh viện quá tải” - bác sĩ Khánh nói.
Cơ sở y tế dự phòng không có bác sỹ về làm việc
Bên lề hội nghị của hội đồng viện trưởng lĩnh vực y tế dự phòng tổ chức ngày 27-3 tại Hà Nội, ông Trịnh Quân Huấn - chuyên gia cao cấp của Bộ Y tế - cho hay hiện có những cơ sở y tế dự phòng như Viện Y học lao động và vệ sinh môi trường ba năm nay chưa tuyển được bác sĩ về làm việc, Viện Sốt rét - ký sinh trùng và côn trùng trung ương năm năm nay chưa tuyển được bác sĩ.
Nhiều trung tâm y tế dự phòng tỉnh chỉ có 2-3 bác sĩ..., thiếu nghiêm trọng so với yêu cầu là 40-50% nhân lực làm việc tại trung tâm là bác sĩ.
Theo ông Huấn, từ năm 2005 đã có mã ngành đào tạo bác sĩ y tế dự phòng, nhưng các trường đại học y thường không tuyển đủ chỉ tiêu cho mã ngành này do phần lớn thí sinh lựa chọn các khoa lâm sàng để theo học. *
Bệnh viện tuyến trên chữa bệnh nhẹ sẽ bị phạt
Đó là ý kiến của ông Lương Ngọc Khuê, cục trưởng Cục Quản lý khám chữa bệnh (Bộ Y tế), khi trao đổi với Tuổi Trẻ về vấn đề siết chặt chuyển viện. Ông Khuê nói:
Bệnh không phải là bệnh của tỉnh, của huyện, của xã mà bắt buộc phải chữa ở tỉnh, ở huyện, ở xã. Vấn đề là trình độ kỹ thuật của hạng bệnh viện. Bệnh viện hạng 1 làm gì, hạng đặc biệt làm gì căn cứ vào trình độ và cơ sở vật chất, các chuyên gia đã xây dựng phân tuyến kỹ thuật. Tất nhiên bệnh viện tỉnh vẫn có thể được phân tuyến tương đương bệnh viện hạng 1 vốn là hạng của bệnh viện trung ương, bệnh viện huyện cũng có thể được phân tuyến tương đương hạng 2 để nâng cấp khả năng khám chữa bệnh của cơ sở y tế.
Thực tế chuyện bệnh viện tuyến trên làm quá nhiều việc mà bệnh viện tuyến dưới làm được, gây nên tình trạng quá tải, nằm giường ghép, đó là chưa kể không có thời gian dành cho nghiên cứu. Vì vậy, bộ trưởng Bộ Y tế đã giao Vụ Tổ chức cán bộ xây dựng chế tài với lãnh đạo bệnh viện, lãnh đạo khoa phòng tiếp nhận bệnh nhân không sàng lọc !important; bệnh nhẹ, tuyến dưới cũng chữa được mà cứ cho nhập viện sẽ bị phạt.
* Luật bảo hiểm y tế, Luật khám chữa bệnh đều quy định người dân có quyền tiếp cận cơ sở y tế mà họ muốn. Nếu Bộ Y tế quy định bệnh này ở tuyến dưới, bệnh kia ở tuyến trên, liệu như vậy có hạn chế quyền của người bệnh?
- Không phải là mình siết, mà là tỉ lệ hợp lý. Chúng tôi không quy định rõ bệnh này chỉ được vào bệnh viện tỉnh hay bệnh viện huyện, nhưng bệnh viện tuyến trên cũng không được “vơ bèo vạt tép”, bệnh gì cũng chữa. “Tỉ lệ hợp lý” sẽ còn được nghiên cứu thêm, nhưng có thể là bệnh viện hạng 1 không làm quá 20-30% kỹ thuật của bệnh viện hạng 2.
Một cái khó với bệnh viện địa phương là nhân lực và thiết bị đều rất thiếu thốn, không đảm bảo khả năng chăm sóc người bệnh...
- Đúng là có những bệnh viện tuyến dưới rất thiếu cán bộ, thiếu thiết bị y tế, như Bệnh viện huyện Lâm Thao (Phú Thọ) mà Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến mới đi thăm. Bệnh viện này chỉ cách TP Việt Trì hơn 10km, nhưng 11 năm nay chưa tuyển được bác sĩ chính quy nào. Nhưng cũng có bệnh viện như Bệnh viện huyện Hải Hậu (Nam Định), đây là bệnh viện năng động, sáng tạo và được đầu tư tốt về cơ sở vật chất, nên tỉ lệ bệnh nhân chuyển lên tuyến trên rất ít, chỉ dưới 10%. Gần đây, nhờ nguồn vốn trái phiếu chính phủ, nhiều bệnh viện huyện đã được đầu tư về cơ sở vật chất, nhưng điều quan trọng là có nhân lực và thật sự năng động thì chưa phải ở đâu cũng có.
* Bộ Y tế có nói trách nhiệm đào tạo nhân lực là của ngành y tế. Vậy vì sao trách nhiệm này vẫn chưa được thực hiện đầy đủ, nhân lực y tế vẫn rất thiếu?
- Trong những năm qua, ngành y tế đã có ý thức thực hiện trách nhiệm này. Đưa thầy thuốc tuyến trên về hỗ trợ tuyến dưới (chương trình 1816), đi luân phiên luân chuyển từ trung ương về tỉnh, tỉnh về huyện, huyện về xã để giảm quá tải, tăng chất lượng khám chữa bệnh cũng là đào tạo nhân lực. Ngoài đào tạo tại các trường đại học y dược, Vụ Khoa học đào tạo đã xây dựng chương trình đào tạo lại để nâng cao tay nghề.
Bộ Y tế cũng đã thành lập 22 cơ sở chỉ đạo tuyến ở các bệnh viện đầu ngành để giúp đào tạo cho tuyến dưới, đào tạo bác sĩ chuyên khoa 1-2 cho các bác sĩ ở huyện, tỉnh. Ở vùng sâu vùng xa thực hiện đào tạo bác sĩ cử tuyển, hoặc y sĩ học thêm bốn năm để thành bác sĩ. Thi vào trường đại học y phải  !important; 27-28 điểm mới đỗ, học xong sáu năm không mấy ai chịu về xã vùng sâu vùng xa làm. Vì thế mới phải đào tạo người tại chỗ. Còn cơ sở vật chất cho bệnh viện, các địa phương đều có kinh phí và được ngân sách nhà nước hỗ trợ. Tất cả phải cùng nỗ lực mới cung cấp dịch vụ y tế tốt được.
* Quay trở lại yêu cầu “siết chuyển tuyến” đang gây chú ý dư luận, theo ông, làm thế nào để vừa đảm bảo cung cấp dịch vụ y tế tốt, vừa giảm tải cho các bệnh viện tuyến trên?
- Hướng tới đây, Bộ Y tế sẽ xây dựng một thông tư hướng dẫn về chuyển tuyến và phân tuyến kỹ thuật. Quan điểm của bộ trưởng Bộ Y tế là bệnh viện ở tuyến nào cũng phải cố gắng thực hiện kỹ thuật theo quy định. Hiện đang có hiện tượng bệnh nhân vượt tuyến lên tuyến trên, tuyến này giữ lại điều trị tất cả, kể cả những loại bệnh không thuộc chức năng nhiệm vụ của mình. Như tôi đã nói, không có bệnh của tỉnh, của huyện, của xã, mà việc phân tuyến tính theo trình độ kỹ thuật của hạng bệnh viện.
Hà Nội mới
Khẳng định hướng đi đúng
Đề án 1816 "đưa bác sĩ về hỗ trợ tuyến y tế cơ sở" của TP Hồ Chí Minh đã thu được kết quả rõ rệt, nhất là với những vùng khó khăn, xa trung tâm như huyện Củ Chi, Cần Giờ, Bình Chánh... Tuy nhiên, để đạt hiệu quả lâu dài, bền vững thì đào tạo nguồn nhân lực tại chỗ cần được xem là yếu tố quyết định.
Một tin vui vừa đến với người dân huyện miền biển Cần Giờ: Sau 20 năm thành lập, đội ngũ y, bác sĩ bệnh viện huyện đã có ca phẫu thuật đầu tiên thành công. Sự kiện "lịch sử" đó là ca mổ sinh cho thai phụ Huỳnh Thị Hiền, trú ở xã Thạnh An (huyện Cần Giờ), thực hiện đầu tháng 3 vừa qua. Hiện chị Hiền và cháu bé Đỗ Trí Chung trong tình trạng sức khỏe tốt.
Tay ôm con, mặt rạng ngời hạnh phúc, chị Hiền xúc động nói: "Tui cảm ơn các bác sĩ và mong bệnh viện ngày càng phát triển để có nhiều người được hưởng hạnh phúc như gia đình tui". Bác sĩ Dương Hoàng Anh (Bệnh viện Hùng Vương) không giấu được niềm vui: "Chúng tôi rất hạnh phúc khi đã mang lại niềm vui và niềm tin cho người dân vùng đất khó khăn này". Giám đốc Bệnh viện Cần Giờ Đoàn Ngọc Huệ tự hào cho biết: "Để có ca mổ thành công đầu tiên, được sự giúp sức của bác sĩ tuyến trên, chúng tôi phải chuẩn bị kỹ về nhân lực và trang thiết bị từ 1 năm nay. Một ca mổ thành công, một cháu bé ra đời, niềm vui này không bó hẹp trong phạm vi một gia đình mà lan tỏa đến từng hộ dân ở vùng đất mặn Cần Giờ. Hơn thế, đây cũng là dấu mốc quan trọng để ngành y tế huyện Cần Giờ vững tin phục vụ nhân dân".
Sau ca mổ đầu tiên, Bệnh viện Cần Giờ tiếp tục thành công với 6 ca phẫu thuật có mức độ phức tạp hơn như thai ngoài tử cung, viêm ruột thừa cấp, u nang buồng trứng xoắn, viêm ruột thừa... "Nặng" nhất là ca phẫu thuật u nang buồng trứng xoắn cho bệnh nhân Trần Thị Thơm. Theo bác sĩ Đoàn Ngọc Huệ, không được chẩn đoán sớm và mổ cấp cứu kịp thời tại bệnh viện thì khi di chuyển đến bệnh viện tuyến trên (với chiều dài ít nhất 80km), tình trạng bệnh nhân Thơm sẽ nặng nề hơn, thậm chí nguy kịch, chi phí cũng tốn kém hơn nhiều.
Triển khai Đề án 1816 giai đoạn 2, Bệnh viện Cần Giờ đang tiếp nhận các bác sĩ từ Bệnh viện Nguyễn Tri Phương, Hùng Vương, Tai Mũi Họng để thực hiện khám chữa bệnh, chuyển giao kỹ thuật. Bệnh viện cũng chủ động đưa 10 cán bộ thuộc các khoa sản, khoa ngoại, gây mê, xét nghiệm, điều dưỡng và nữ hộ sinh đi đào tạo, nâng cao trình độ chuyên môn.
Trong gần 3 năm triển khai, Đề án 1816 của ngành y tế TP Hồ Chí Minh đã giúp người dân vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn được hưởng lợi từ các biện pháp điều trị kỹ thuật cao, góp phần giảm tải cho bệnh viện tuyến trên, giúp tuyến dưới khắc phục khó khăn về nguồn nhân lực chuyên môn cao và biết cách sử dụng trang thiết bị tiên tiến... Giai đoạn đầu, ngành y tế TP đã chỉ đạo 24 bệnh viện tham gia đề án, cử gần 3.000 lượt cán bộ đi hỗ trợ 64 cơ sở y tế ở 28 tỉnh, thành phố phía nam; chuyển giao gần 2.000 kỹ thuật thuộc 26 chuyên ngành; đồng thời đã mở hơn 1.000 lớp tập huấn cho khoảng 16.000 lượt học viên về khám chữa bệnh, sử dụng trang thiết bị y tế. Số bệnh nhân được khám, điều trị từ đề án lên đến gần 140.000 người, hàng nghìn ca phẫu thuật được thực hiện tại chỗ, giảm khoảng 17% tỷ lệ chuyển tuyến trên. Ngoài hỗ trợ các tỉnh phía Nam, Sở Y tế TP đã triển khai sâu rộng Đề án 1816 đến các quận, huyện, với hàng trăm lượt cán bộ luân phiên đi hỗ trợ tuyến cơ sở. Thực hiện giai đoạn 2 của đề án, Sở Y tế tiếp tục luân chuyển bác sĩ, điều dưỡng của 10 bệnh viện TP cho 4 bệnh viện tuyến huyện, gồm Cần Giờ, Bình Chánh, Bình Tân và Nhà Bè, trong thời gian 1-2 năm.
Mặc dù Đề án 1816 đã đạt một số kết quả khả quan, nhưng quá trình thực hiện cũng gặp không ít khó khăn. Trong khi bệnh viện tuyến trên đang đối phó với tình trạng quá tải, lực lượng còn chưa đủ lại phải tham gia đề án trong thời gian dài; cơ sở vật chất, trang thiết bị, nguồn nhân lực của nhiều bệnh viện tuyến dưới còn hạn chế... Thực tế cho thấy, việc Bộ Y tế yêu cầu định mức cử cán bộ luân phiên quá cao đã "làm khó" cho tiêu chí lựa chọn cán bộ cũng như nội dung luân phiên phù hợp, do vậy, ngành y tế TP kiến nghị Bộ cho phép các bệnh viện được chủ động lập kế hoạch hỗ trợ theo từng giai đoạn và địa bàn cụ thể. Bác sĩ Nguyễn Văn Giang (Bệnh viện Hùng Vương, người đã tham gia Đề án 1816 theo hình thức luân phiên từ năm 2011 đến nay), cho rằng, bên cạnh việc tăng cường cơ sở vật chất và trang thiết bị cho cơ sở y tế tuyến dưới, Bộ Y tế nên cho phép các bệnh viện tuyến trên tổ chức giám sát sau luân phiên, nhằm đánh giá khả năng và xác định nhu cầu hỗ trợ tiếp, đồng thời tăng cường kinh phí cho công tác đào tạo cán bộ tuyến dưới, bởi nếu không đủ trình độ sẽ khó có thể tiếp nhận hỗ trợ
Hà Nội: Ghi nhận 6 ổ dịch bệnh tay chân miệng tại quận Hai Bà Trưng
Từ đầu năm đến nay, trên địa bàn quận Hai Bà Trưng đã ghi nhận 42 trẻ mắc bệnh tay chân miệng (TCM), phân bố ở 15/20 phường, đặc biệt có 6 ổ dịch với nhiều trẻ mắc bệnh cùng lúc (năm 2011, toàn quận không có ca mắc).
Trước diễn biến phức tạp của dịch bệnh, Trung tâm y tế (TTYT) quận đã triển khai giám sát tại 20 trạm y tế phường và các trường học có trẻ mắc bệnh; kiểm tra sức khỏe tất cả học sinh, người liên quan trong gia đình có trẻ mắc bệnh, đồng thời giám sát trong vòng 14 ngày.
TTYT quận cũng phối hợp với phòng giáo dục - đào tạo chỉ đạo các trường mầm non chủ động thực hiện các biện pháp phòng, chống dịch, hướng dẫn cách phát hiện sớm ca bệnh, yêu cầu thông báo ngay khi có ca mắc để cách ly, điều trị, xử lý môi trường kịp thời.
Salbutamol và Clenbuterol là thuốc kê đơn
Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) đã có công văn khẳng định Salbutamol và Clenbuterol là thuốc kê đơn, việc sản xuất, nhập khẩu, kinh doanh, phân phối và sử dụng đã được quy định chặt chẽ tại các văn bản pháp luật về dược.
Sở dĩ cục phải lên tiếng về vấn đề sử dụng Salbutamol và Clenbuterol là vì thời gian qua có quan điểm cho rằng các hoạt chất này bị lạm dụng trong thức ăn chăn nuôi để tạo heo siêu nạc; là chất độc hại bị cấm sử dụng trong chăn nuôi nhưng lại được ngành y tế cho phép sử dụng, gây hoang mang trong dư luận.
Theo Cục Quản lý dược, Salbutamol được sử dụng nhiều trong khoa hô hấp với chỉ định dùng trong thăm dò chức năng hô hấp, điều trị cơn hen, co thắt phế quản do gắng sức... và còn được sử dụng trong sản khoa. Clenbuterol cũng có tác dụng tương tự Salbutamol trong điều trị các bệnh về hô hấp.
Theo quy định của Bộ Y tế, Salbutamol và Clenbuterol là thuốc kê đơn, sử dụng theo chỉ định của bác sĩ và bệnh nhân phải tuân thủ hướng dẫn về liều lượng, thời gian điều trị để bảo đảm hiệu quả, an toàn. Trong danh mục thuốc thiết yếu của Tổ chức Y tế thế giới năm 2011, Salbutamol vẫn có tên, dùng để điều trị bệnh hen và bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính.
Phụ nữ Việt Nam
“Cải lão hoàn đồng” cho bệnh nhân nhão da
Sau gần 1 thang điều trị tại Bệnh viện Da liễuTrung ương, chị Nguyễn Thị Thủy (Hoài Đức, Hà Nội đã lấy lại được dung nhan đúng độ tuổi của mình. Cho đến thời điểm này, chị THủy là trường hợp bệnh nhân đầu tiên tại Việt Nam được các bác sỹ áp dụng phương pháp phẫu thuật chỉnh hình và thẩm mỹ điều trị bệnh nhão da.
An ninh thủ đô
20 người vào viện, 1 người lây nhiễm
ó là thực trạng được phản ánh tại Hội thảo “Tăng cường công tác phòng chống nhiễm khuẩn tại BV huyện” do Bộ Y tế, Hội Điều dưỡng Việt Nam tổ chức tại Hà Nội, ngày 27-3.
Theo đó, cứ 20 bệnh nhân vào viện sẽ có 1 người bị lây nhiễm chéo tại BV, làm chậm quá trình hồi phục và tăng chi phí chữa bệnh của họ. Tại các cơ sở điều trị, nhất là BV tuyến huyện, việc kiểm soát phòng chống nhiễm khuẩn còn gặp nhiều hạn chế. Khảo sát tình trạng nhiễm khuẩn BV tại 9 BV tuyến huyện ở Cần Thơ, Hà Nam, Hưng Yên, Kiên Giang và Quảng trị cho thấy, điều kiện để thực hiện công tác nhiễm khuẩn BV chỉ đạt ở mức trung bình, 44% BV không trang bị bồn rửa tay tại buồng bệnh, 100% số BV có giường thực kê cao hơn số giường kế hoạch…
Nông thôn Ngày nay
Cần phòng ngừa “tai nạn quốc gia”
Đó là nhận định cũng như yêu cầu của Phó thủ tưởng Nguyễn Thiện Nhân mới đây trước thực trạng mỗi năm tại Việt Nam có khoảng 30.000 chết vì bệnh lao.
20 phút có một người chết vì lao
Công tác phòng chống lao tại Việt Nam mới dựa là việc phát hiện thụ động với người nghi lao có triệu chứng ho, khạc đờm. Chỉ có 41% số người nghi mắc lao đi khám.
Sức khỏe & Đời sống
Hy vọng cho bệnh nhân u não
Với sự hợp tác của GS. Charles Teo - Giám đốc Trung tâm Phẫu thuật xâm nhập tối thiểu ngoại thần kinh, Bệnh viện Prince of Wales Private, Úc, lần đầu tiên Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế đã điều trị bằng kỹ thuật Keyhole (mổ sọ lỗ nhỏ) qua kính vi phẫu thành công.Kể từ đó, khi GS. Charles Teo đã trở về Úc, sau ngày 21/2 Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế tiếp tục điều trị thành công nhiều ca u não máu thể hang, u màng não lớn. “Một kỹ thuật rất khó, nhưng vừa nhờ bạn, vừa gửi bác sĩ đi đào tạo ở nước ngoài từ trước nên chúng tôi đã thực hiện thành công. Đây là mốc quan trọng để bệnh viện trường phát triển về lĩnh vực thần kinh”. BSCKII Trần Đức Thái - Trưởng đơn vị Phẫu thuật thần kinh, Trưởng đơn vị Dao gama, Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế tự hào nói.
Từ ngày 20/2 đến nay, đã có 7 trường hợp bị u não các thể u não máu thể hang, u màng não lớn, u dây thần kinh số 8 chèn ép thân màng não, hoành não, u hố sọ não… được điều trị bằng kỹ thuật mổ sọ lỗ nhỏ thành công. Trong đó có 5 bệnh nhân ra viện, hiện sức khỏe tốt; 2 bệnh nhân vừa mổ, sức khỏe đã phục hồi, chuẩn bị ra viện.
ThS.BS. Nguyễn Thanh Minh, người cùng BSCKII Trần Đức Thái trực tiếp mổ các trường hợp trên cho biết: Các khối u hầu hết đều nằm ở vị trí nguy hiểm, gần trung tâm não, nếu mổ hở thì không an toàn, có trường hợp tử vong. Kỹ thuật Keyhole là một trong những kỹ thuật mới của chuyên ngành ngoại khoa thần kinh sử dụng kính vi phẫu và nội soi để phẫu thuật các khối u trong sọ.
Các dây thần kinh tập trung nhiều ở vùng đầu, ưu điểm của kỹ thuật này là chỉ cần mở hộp sọ với lỗ khoan rất nhỏ, sử dụng kính vi phẫu và nội soi để phẫu thuật các khối u trong sọ, sử dụng các công nghệ hiện đại như khung định vị, hình ảnh có độ phóng đại cao giúp bảo tồn các mạch máu, không làm tổn thương các dây thần kinh, ít bị tổn thương não, xương bị vạc trong quá trình mổ rất ít. Phương pháp mổ này sẽ giúp các kỹ thuật viên tăng khả năng phẫu thuật triệt để khối u, đồng thời tăng khả năng quan sát, có thể nhìn thấy được cả phía dưới, đằng sau và phần nhu mô phủ lên tổn thương, xác định được vị trí nhu mô não lành, bề mặt khối u.
Bệnh nhân Hoàng Văn Chiến, quê ở Quảng Bình, bị khối u do dây thần kinh số 8 chèn ép thân não, hoành não. Vị trí này rất nguy hiểm vì nằm cạnh trung khu điều khiển hô hấp tim mạch. Sau mổ mới 2 ngày nhưng sức khỏe ông Chiến đã bình phục trở lại, ăn cơm, sinh hoạt bình thường. Vết mổ phía sau tai trái, nhỏ khoảng 2,5cm. “Vết mổ nhỏ sẽ bảo đảm an toàn cho bệnh nhân vì ít để lại thương tổn về nhu mô não lành, giảm đau, giảm các biến chứng sau não, thời gian phục hồi nhanh, rút ngắn thời gian nằm viện, ít chảy máu…
Đó cũng là ưu điểm của kỹ thuật Keyhole (mổ sọ lỗ nhỏ) qua kính vi phẫu” - BS. Minh cho biết. Bệnh nhân Hoàng Văn Chiến xúc động nói: “Tôi đi khám ở nhiều bệnh viện, nhưng do khối u của tôi nằm ở vị trí hiểm nên các bệnh viện đó đều từ chối vì không đảm bảo an toàn. Rất may, qua nhiều kênh thông tin, tôi biết Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế đang triển khai kỹ thuật mổ sọ lỗ nhỏ, cơ may đã đến với tôi. Sau mổ 2 ngày, sức khỏe của tôi khác hoàn toàn. Không còn đau đầu, chóng mặt, buồn nôn và ăn không được như trước đây nữa. Tôi cảm ơn các thầy thuốc nhiều”.
GS.TS.BS. Huỳnh Văn Minh - Phó Giám đốc Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế cho biết: Thành công về lĩnh vực tim mạch, kỹ thuật Keyhole (mổ sọ lỗ nhỏ) qua kính vi phẫu là mốc đánh dấu những tiến bộ vượt bậc trong lĩnh vực ngoại thần kinh của Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế. Thành công này góp phần đưa bệnh viện xứng tầm Trung tâm y tế chuyên sâu của cả nước.
“Là đơn vị đầu tiên của miền Trung - Tây Nguyên triển khai thành công kỹ thuật Keyhole (mổ sọ lỗ nhỏ) qua kính vi phẫu, mở ra triển vọng mới cho bệnh nhân bị u não, Bệnh viện Trường đại học Y Dược Huế sẽ tiếp tục đào tạo nhân lực và mở rộng quan hệ y tế quốc tế, tiếp thu những tiến bộ của y học tiên tiến, đưa bệnh viện trường lên tầm cao mới”, GS.TS.BS. Cao Ngọc Thành - Giám đốc Bệnh viện, Hiệu trưởng Trường đại học Y Dược cho hay.
Xây dựng BV chuyên khoa cần phù hợp, tránh chồng chéo
Ngày 27/3/2012, PGS.TS. Nguyễn Thị Kim Tiến - Bộ trưởng Bộ Y tế cùng đoàn công tác của Bộ Y tế đã đến dâng hương tại Đền Hùng (xã Hy Cương, TP. Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) và làm việc với UBND tỉnh Phú Thọ về công tác y tế tại địa phương. Tiếp và làm việc với đoàn có các đồng chí lãnh đạo tỉnh Phú Thọ và đại diện các ban ngành.
Tại buổi làm việc với UBND tỉnh, theo báo cáo, trong những năm gần đây, ngành y tế tỉnh Phú Thọ đã từng bước đáp ứng được nhu cầu chăm sóc, bảo vệ và nâng cao sức khỏe nhân dân. Nhiều kỹ thuật cao như: thay khớp háng, phẫu thuật sọ não, cột sống… đã được triển khai, ngày càng đáp ứng nhu cầu khám chữa bệnh của nhân dân. Tỷ lệ khám bệnh năm 2011 đạt 113%, công suất sử dụng giường bệnh trung bình đạt 146% (tuyến tỉnh) và 127% (tuyến huyện). Tuy nhiên, nhiều trạm y tế xã ngày càng xuống cấp đã gây ảnh hưởng đến chất lượng khám chữa bệnh ngay từ tuyến cơ sở. Tỷ lệ mất cân bằng giới tính khi sinh khá cao (116,5 trẻ nam/100 trẻ nữ); tình trạng thiếu bác sĩ, nhất là tại tuyến huyện và xã vẫn còn diễn ra...
Phát biểu kết luận tại buổi làm việc, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến nhấn mạnh, trong thời gian qua, các chỉ số về y tế của Phú Thọ đã đạt nhiều kết quả; nhiều BV đã thực hiện tốt việc tự chủ tài chính, xã hội hóa các hoạt động y tế, góp phần nâng cao chất lượng khám chữa bệnh. Về công tác dân số, Bộ trưởng yêu cầu tỉnh Phú Thọ cần tập trung vào công tác truyền thông về dân số gắn với phong trào xây dựng nông thôn mới. Ngoài ra, Phú Thọ cũng cần nghiên cứu trong công tác quy hoạch các BV chuyên khoa cho phù hợp, tránh chồng chéo. Trong thời gian tới, sớm triển khai việc điều trị bằng methadon, tăng cường cán bộ chuyên trách về dân số; đưa ra các chỉ tiêu về BHYT tại tuyến huyện, tiến tới lộ trình BHYT toàn dân… nhằm góp phần đưa Phú Thọ thành tỉnh điểm về y tế tại vùng trung du. Cùng ngày, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến và đoàn công tác của Bộ Y tế đã đi thăm, làm việc và tặng quà cho Trạm y tế xã Tứ Xã, BVĐK huyện Lâm Thao và BVĐK tỉnh Phú Thọ.
Tuổi trẻ, Lao động
“Chất tạo nạc” được dùng trong y tế theo liều bác sỹ
Ngày 29-3, Cục Quản lý dược có văn bản cho hay hoạt chất salbutamol, clenbuterol có tác dụng tạo nạc, bị cấm sử dụng trong thức ăn chăn nuôi. Nhưng trong ngành y tế, salbutamol và clenbuterol là thuốc, tiếp tục có trong danh mục thuốc thiết yếu cập nhật năm 2011 của Tổ chức Y tế thế giới.
Theo Cục Quản lý dược, hiện hai hoạt chất này được sử dụng trong thuốc điều trị hen, phổi tắc nghẽn mãn tính, viêm phế quản mãn tính, giãn phế nang và chuyển dạ sớm trong sản khoa. Cục Quản lý dược cũng cho biết đây đều là thuốc kê đơn, cần có sự kiểm soát chặt chẽ về liều lượng của bác sĩ, nếu tuân thủ liều lượng và chỉ định sẽ đảm bảo hiệu quả điều trị.
Thanh niên
Nhiễm độc chì do uống thuốc cam
Số bệnh nhi dưới ba tuổi, thậm chí một tháng tuổi nhập viện do nhiễm độc chì tại Trung tâm chống độc Bệnh viện Bạch Mai đang tăng bất thường vì sử dụng thuốc “cam”.
Bên giường bệnh, chị Hoàng Thị Ca, mẹ của bé Nguyễn Nhật Duy (ở H.Lục Nam, Bắc Giang) kể: “Cháu bị nhiệt miệng nên em đến bà lang Tiến gần nhà mua thuốc. Trong xóm cũng nhiều cháu mua thuốc ở đó để bôi. Tuần trước cháu bị co giật, gia đình đưa đi bệnh viện, em cũng cho con khám, mới biết cháu bị nhiễm độc chì trong não”. Chị Ca còn cho biết: “Ở quê cứ thấy trẻ biếng ăn là mua thuốc cam cho uống, bị nhiệt miệng cũng mua thuốc cam để bôi”.
Ở giường bên, mẹ một bé trai 20 tháng tuổi ở Ninh Bình chia sẻ: “Chì nhiễm vào não con em rồi. Cháu cũng dùng thuốc cam, đến lúc bị co giật mới lên đây khám, các bác bảo cháu bị ngộ độc chì trong thuốc cam”.
Chị Nguyễn Thị Thúy, mẹ một cháu trai 13 tháng tuổi cho biết: “Con em bị nôn, co giật cứng người. Điều trị 10 ngày ở Bệnh viện Nhi, bé hết co giật nhưng không tỉnh táo. Khi xét nghiệm mới thấy lượng chì cao gấp 8 lần bình thường”. Chị Thúy lo lắng: “Từ lúc 4 tháng tuổi gia đình đã mua thuốc cam để cho vào bột, cháo ăn. Ở quê nhiều nhà cho con uống thuốc cam cho trẻ hay ăn, chóng lớn...”.
Chị Đoàn Minh Xuân (Hà Nội), người đang chăm sóc con gái 16 tuổi bị di chứng ngộ độc chì tại nhà, chia sẻ: “Khi cháu 4 tuổi, cháu bị sốt cao, co giật. Có người mách ông lang Giáp ở Hà Tây có thuốc tốt nên tôi mua cho con uống. Cháu uống khoảng 3 tháng thì người yếu dần, da xanh mướt, tay chân mềm, không đứng ngồi được, không có phản xạ ăn uống, không nhận ra người thân, chỉ la hét. Xét nghiệm khi đó xác định, cháu ngộ độc chì nặng gấp 60 lần mức cho phép, gây thiếu máu nặng. Chì đã nhiễm vào xương, não. Bệnh viện đã tìm mọi cách để giải độc chì ra khỏi xương nên cháu không bị ảnh hưởng đến chiều cao nhưng tư duy thì chậm, 16 tuổi nhưng trí tuệ thì chỉ bằng các bé tiểu học”.
Bác sĩ Phạm Duệ, Giám đốc trung tâm chống độc, Bệnh Viện Bạch Mai cho biết, đại đa số các trẻ vào điều trị ngộ độc chì sau khi dùng thuốc cam. Có khi 9 - 10 trẻ nhập viện cùng lúc, có khi 2 cháu phải nằm một giường, nhiều nhất là ở Bắc Giang, Hải Dương, Hưng Yên, Nam Định, Thái Bình, Hà Nội, Hòa Bình, Thanh Hóa... Trung tâm đã thông báo về địa phương để kiểm tra, chấn chỉnh những cơ sở bán thuốc có thành phần độc hại.
Lao động
Người có “H” làm báo
Ít ai ngờ tác giả của nhiều bài viết sâu sắc trên đặc san “Sống chung với HIV” là của một cô gái chỉ học hết lớp 7, lại đã nhiễm HIV 10 năm trời.
Biết cô không thuộc quân số của tổ chức nào trong lĩnh vực HIV, thấy cách cô tác nghiệp tại các hội thảo, nhiều người có HIV (NCH) đã cho rằng, nhất định cô phải là phóng viên, chứ không thể là... NCH được.
Viết hay đến biên tập viên còn nghi ngờ
Năm 2005, từ thực tế NCH thiếu các thông tin về thuốc điều trị ARV, bị kỳ thị... nên Mạng lưới Vì ngày mai tươi sáng Hà Nội - một nhóm tự lực của NCH đã thực hiện bản tin nội bộ hằng quý. Từ số đầu tiên chỉ là những bản photocopy, đến nay, bản tin đã phát triển lên thành đặc san “Sống chung với HIV”, do Trung tâm Hỗ trợ sáng kiến phát triển cộng đồng thực hiện.
Được phát hành tới 1.200 địa chỉ ở khắp 63 tỉnh/TP, ấn phẩm tổ chức theo từng chủ đề, đã đề cập được những vấn đề thời sự, nóng bỏng nhất trong cộng đồng NCH. Điều đặc biệt là có tới 80% nội dung tin/bài/ảnh trong đó do chính NCH thực hiện.
Nguyễn Thị Dương nhớ lại lần đầu ngạc nhiên, nghẹn ngào vui mừng đến rơi nước mắt khi nhận được nhuận bút của số đặc san đầu tiên 3,8 triệu đồng, sau khi đã trừ thuế. Không chỉ là vì số tiền quá lớn đối với hai mẹ con cô, mà còn là sự thừa nhận về chất lượng những bài viết của cô.
Hơn một năm qua, Dương tiếp tục miệt mài viết, cô không còn cảm giác thấy việc viết được những bài báo đối với một NCH là kỳ tích như xưa. Bởi cô nghĩ mình đơn giản cũng đang như bao nhiêu con người khác luôn phải phấn đấu, học hỏi và làm được tất cả công việc những người không có “H” đang làm.
Cuộc đời cô biết bao biến động từ khi phải thôi học từ năm lớp 7, theo gia đình từ Hà Nam vào Đắc Lắc làm rẫy, lập gia đình lúc 19 tuổi và lây HIV từ chồng. Chưa đầy 1 năm sau, chồng Dương mất vì AIDS. Bị gia đình, anh em nhà chồng kỳ thị, chơi vơi giữa cuộc sống mà hầu như vẫn không hiểu gì về HIV, cô tìm đường vào TPHCM mong có được những thông tin về căn bệnh này.
Cô bỏ công việc giao dịch bất động sản để làm tình nguyện viên phòng, chống HIV cho mạng lưới của NCH ở TPHCM. Lập gia đình lần thứ hai với một NCH, cô thêm lần nữa hạnh phúc không trọn vẹn khi 3 năm sau lại một mình ôm con về Tây Nguyên. Một thân một mình nuôi con, đã có lúc Dương không biết phải làm gì!
Trong những ngày tháng lận đận ấy, cô tìm thấy người tri kỷ, đó chính là những trang viết. Câu chuyện dự thi của Dương trong mục “Chuyện đời tự kể” do Báo Tuổi Trẻ tổ chức năm 2007 đã được giải khuyến khích. Rồi bài báo tiếp theo, Dương kể về đứa con bé bỏng của mình được đăng trên báo Tiếp thị Sài Gòn. Bài thứ ba, cô viết về cuộc sống của một NCH theo đặt hàng của Tạp chí “Nhịp sống trẻ”. Tất cả những trang viết ấy, Dương đã viết như con tằm rút ruột nhả những sợi tơ máu thịt của mình, không một bài nào phải sửa khi lên trang.
Có thể những bài viết của Dương chỉ dừng lại như tâm sự chuyện đời như thế, nếu không có cuộc gặp tình cờ với anh Hoàng Hải Vương - một thông tin viên nòng cốt của Đặc san “Sống chung với HIV” - tại mảnh đất Tây Nguyên đầy nắng và gió. Cô nửa tự tin, nửa ngập ngừng khi nhận lời viết cho đặc san, bởi cô vốn là người hay đọc văn, đọc truyện, thích viết, nhưng để hình thành được những bài báo theo chủ đề yêu cầu thì cô đâu đã biết gì.
Lần đầu tiên đọc bài viết của Dương gửi cho đặc san là tản văn “Ký ức mùa dã quỳ”, biên tập viên Phạm Hoài Thanh thậm chí còn hỏi liệu đó có phải là bài viết của một cộng tác viên mới toe như cô hay không, bởi bài viết tinh tế và giàu cảm xúc, đầy ắp hình ảnh. Sự nghi ngờ đó đã bị đánh tan, khi các biên tập viên đọc các bài viết khác Dương gửi đến trong cùng số báo ấy. Bài của Dương không chỉ có sự trải nghiệm của tác giả cũng chính là NCH, mà còn là cuộc sống của NCH với những góc nhìn mới, được phát hiện và cả những gai góc, phê bình những điều chưa đẹp, chưa hay của NCH.
Mỗi bài viết Dương đều có sự dấn thân, trăn trở suy nghĩ làm thế nào để nói lên được những khó khăn của NCH đã và đang trải qua. Dương kể: “Có những bài, sau 1 tuần suy nghĩ dồn nén như đã chín muồi, tôi mở máy tính và hoàn chỉnh bài viết chỉ trong 2 tiếng đồng hồ. Hay để có phóng sự ảnh NCH trong lao động, tôi phải đi 60km, lặn lội tới một xã vùng sâu để lấy hình ảnh chị Tuyến đang thu mì trên đồi, mồ hôi nhễ nhại dưới cái nắng ban trưa. Bức ảnh có thể chưa được đẹp, nhưng với tôi, nó rất đáng giá, bởi đó là tâm huyết của tôi”.
Cobe123 và mơ ước làm báo chuyên nghiệp
Viết bài, rồi đọc bài, cô mới ngộ ra: “Bấy lâu nay tôi thường nghĩ, đời sống của NCH là một thế giới riêng. Nhưng sau khi viết bài và đọc các bài viết trên đặc san, tôi nhận thấy chúng tôi đang rất đỗi đời thường như mỗi con người trên hành tinh này. Chúng tôi đang làm được rất nhiều việc mà những người không nhiễm HIV đang làm. Và hơn hết, chính những công việc ấy đang giúp tôi thấy được cuộc sống đang trở lại như những người khác”.
Đã có những cuộc hội thảo, hội nghị, Dương được cử đi viết tin, bài. Đọc những bài viết, nhìn tác phong làm việc của Dương và biết cô đang không làm việc cố định cho tổ chức về HIV nào, nhiều NCH đã đoan chắc, cô phải là một phóng viên chuyên nghiệp, chứ không thể là một NCH. Mỗi lần đưa con về thăm gia đình cách nơi cô ở (TP.Buôn Ma Thuột) hơn 100km, cô mang vài tờ báo tự hào khoe với mọi người về bài viết và ảnh được đăng. Người dân trong xóm xúm lại đọc rồi mọi người đặt cho cô chức danh “phóng viên” ngay khi đọc xong những bài viết của cô.
Dương đã viết trong một bài chia sẻ của mình: “10 năm đi qua nhanh như tia chớp, cuộc sống có lẽ đã để lại cho tôi bao vết thương lòng. Nhưng 10 năm ấy, tôi vẫn vững tin và sẵn sàng làm lại từ đầu”. Đó cũng là ý nghĩa của bút danh cobe123 mà Dương trên vẫn dùng cho các bài viết của mình trên đặc san. Người ta thường đếm 1,2,3 trước khi chụp ảnh. Và câu đếm ấy cũng như những bước đầu tiên cho một việc được khởi sự. Trước mọi mất mát sóng gió cuộc đời, cobe123 vẫn luôn sẵn sàng để học từ đầu và học tiếp nữa để có thể theo đuổi niềm yêu thích viết văn, viết báo của mình.
“Những kết nối nhịp cầu thông tin cho NCH đã giúp tôi lấy lại khả năng làm việc của mình. Khả năng ấy tiếp tục đánh thức những tiềm năng của tôi cũng như thông tin viên nòng cốt khác. Điều đó giúp chúng tôi có được sự chia sẻ chân thành về những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống hằng ngày, về những việc tốt chúng tôi đang làm và cả những gì chúng tôi còn làm chưa tốt cần cố gắng hoàn thiện. Mục đích là để cùng đưa nhau về với cuộc sống như những ngày chưa nhiễm “H”, ở đó chúng tôi sẽ sống và làm việc bình thường như không hề có virus HIV trong con người mình”.
Nhân dân
Thừa Thiên – Huế hưởng ứng chiến dịch quốc gia phòng, chống bệnh tay – chân – miệng
Sáng nay 29-3, tại Trung tâm văn hóa thông tin tỉnh Thừa Thiên - Huế, Sở Y tế Thừa Thiên - Huế tổ chức Lễ phát động hưởng ứng "Chiến dịch quốc gia phòng, chống bệnh tay chân miệng". Trên 1.300 cán bộ, công đoàn ngành y tế và đoàn viên thanh niên, học sinh, sinh viên trên địa bàn tham gia.
Bệnh tay chân miệng là một bệnh truyền nhiễm lây từ người sang người qua đường tiêu hóa và dễ gây thành dịch với số lượng người mắc lớn, đặc biệt là trẻ em dưới 5 tuổi. Tại Thừa Thiên – Huế, tính đến ngày 25-3-2012, đã có 126 trường hợp mắc bệnh tay chân miệng (không có trường hợp tử vong); có 48/152 xã, phường, thị trấn tại 7/9 huyện, thị xã và thành phố trong tỉnh có bệnh tay chân miệng.
Để ứng phó với sự lây lan của bệnh tay chân miệng, Sở Y tế Thừa Thiên - Huế đã triển khai nhiều biện pháp phòng ngừa như: mỗi người dân phải tự giác thực hiện các biện pháp ăn uống, vệ sinh cá nhân, vệ sinh nơi sinh hoạt; tuyên truyền các triệu chứng chính của bệnh tay chân miệng để người dân, người chăm sóc trẻ có thể tự phát hiện sớm bệnh nhân và đưa đến cơ sở y tế kịp thời. Đồng thời, tuyên truyền đến các trường học thực hiện 3 sạch: ăn (uống) sạch, bàn tay sạch và chơi đồ chơi sạch. Sở cũng đã tăng cường tập huấn phòng, chống bệnh tay chân miệng cho cán bộ y tế cơ sở và hiệu trưởng, cán bộ y tế tại các trường học; chỉ đạo công tác giám sát để phát hiện các ca bệnh và tổ chức điều tra dịch tễ và xử lý dịch kịp thời, phun hóa chất khử khuẩn tại nơi có bệnh...
Sau lễ phát động, 12 xe ô-tô, 200 xe mô-tô của các trung tâm Y tế trên dịa bàn cùng lực lượng đoàn viên thanh niên đã diễu hành qua các tuyến đường của thành phố Huế, tuyên tuyền các thông điệp về phòng, chống bệnh tay chân miệng nhằm hạn chế thấp nhất dịch bệnh lây lan trong cộng đồng.